Bạch Ấu Vi lấy ra hương liệu ướp hương mà mình đã giữ gìn từ lâu.
Thẩm Mặc châm lửa đốt hương liệu rồi đặt vào lư hương.
Một làn hương thơm nhàn nhạt lan tỏa từ lư hương. Không có khói, cũng chẳng thấy tàn lửa, nếu không phải thực sự ngửi thấy mùi hương, Thẩm Mặc thậm chí còn không chắc mình đã đốt cháy nó hay chưa.
Vì không xác định được loại hương này sẽ có hiệu quả với “một số đạo cụ” nào, Bạch Ấu Vi bèn lấy hết tất cả đạo cụ ra.
Súng hiệu lệnh, hạt giống hoa cải tiến, thẻ mời bạn bè, bông tuyết, ốc biển trắng, hạt đậu xanh lớn, đom đóm, chuông giấy, hộp bạc, gương ma thuật của hoàng hậu, chim cúc cu…
Còn có bốn cục bùn gần như đã dùng hết số lần, trong đó bao gồm hai cục mà Hồ Đại Sơn – huynh đệ cũ của Đàm Tiếu – đã trả lại.
Quanh lư hương, mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng, không nồng, không hăng, chỉ cần thở mạnh một chút dường như cũng có thể thổi tan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play