Thực ra, Thừa Úy Tài cảm thấy mình không có tư cách để can thiệp vào chuyện này.
Ai làm Quốc Vương nên do Thẩm Mặc và Bạch Ấu Vi tự quyết định, và ông tôn trọng quyết định của họ sau khi đã suy nghĩ thấu đáo.
Nhưng Bạch Ấu Vi đã bảo ông nghe, vậy thì ông cứ nghe thử xem sao.
“Hình thức chiến đấu là trò chơi đối kháng. Một khi thua, cả Quốc Vương lẫn thần dân đều mất đi mảnh ghép. Khi số lượng mảnh ghép không đủ, Quốc Vương sẽ chết, còn thần dân thì chỉ bị giáng xuống làm thứ dân mà thôi.” Bạch Ấu Vi chậm rãi nói: “Thầy Thừa, chuyện này rõ ràng rồi, rủi ro của Quốc Vương cao hơn thần dân rất nhiều.”
Thầy Thừa gật đầu, thở dài: “Điều đó đúng thật…”
Bạch Ấu Vi tiếp tục: “Muốn vào được trận chung kết, ít nhất phải thắng bốn trận chiến. Còn thể thức của trận chung kết là gì thì bây giờ vẫn chưa ai biết. Nếu nhìn theo hướng bi quan, khả năng thắng đến cuối cùng của chúng ta cực kỳ nhỏ. Một khi thương vong là điều không thể tránh khỏi, vậy tại sao không chọn người có đường lui để làm Quốc Vương?”
Thầy Thừa sững sờ nhìn cô: “Ý cô là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT