Chương 463 Đỉnh tháp thủy tinh
Người dịch : Bạn Quýt
---
Cô nhìn thấy trong cơ thể trào ra máu như thạch hoa quả, vết thương tê dại vô lực, không cảm thấy đau...
Vu Á Thanh! "Thẩm Mặc chạy tới đỡ cô dậy.
Vu Á Thanh nghe không rõ tiếng gọi của anh, lỗ tai phảng phất cũng biến thành bông gòn.
Thẩm Mặc lấy bùn ra giúp cô trị liệu, nhưng bùn chỉ còn ba lần, mà vết thương trên người Vu Á Thanh lại có hơn mười chỗ, chữa khỏi một chỗ, những chỗ khác vẫn đang trào ra thạch hoa quả đỏ tươi.
Không cần...... Lãng phí đạo cụ......
Vu Á Thanh giữ chặt cánh tay Thẩm Mặc, cố gắng phát ra âm thanh từ cổ họng:
...... Mấy...... phút rồi?
Tim Thẩm Mặc đau nhói, nhìn về phía tháp thủy tinh, nói: "Mười phút rồi. Vu Á Thanh, chúng ta sẽ thắng.
Thẩm Mặc...... anh...... anh nói cho Bạch Ấu Vi biết......
Giọng cô ấy ngày càng yếu ớt.
Thẩm Mặc cúi thấp người, lỗ tai kề sát bên miệng cô, nghe thấy cô khàn giọng nói:
Nói với Bạch Ấu Vi...... nhất định...... phải thắng, phải...... thắng đến cuối cùng.
Thẩm Mặc cắn răng, trả lời: "Được, tôi sẽ nói cho cô ấy biết.
……
Tháp thủy tinh -
Đi đến bậc cuối cầu thang đã không còn đường nữa.
Đỉnh tháp thủy tinh khác với thân tháp. ĐỈnh tháp nằm ở tầng thứ bảy, bề ngoài được thiết kế như một viên đá thủy tinh khổng lồ. Tầng thứ bảy toàn bộ do thủy tinh mà thành, không chỉ bốn phía đều là thủy tinh, mà ngay cả sàn nhà cũng là thủy tinh, nói cách khác, du khách nếu đứng ở tầng thứ bảy, có thể trực tiếp nhìn thấy mọi thứ ở tầng sáu.
Nhưng bây giờ, sàn kính tầng thứ bảy không còn nữa.
Ngay cả bậc thang dựng trên sàn thủy tinh, cũng toàn bộ bị hư hại.
Hiện tại, Bạch Ấu Vi ở tầng thứ sáu, trên sàn nhà phủ kín các mảnh vỡ thủy tinh lớn nhỏ, dù là nàng đã rất cẩn thận, nhưng lúc đi qua vẫn khó tránh khỏi bị vạch ra mấy vết máu.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía búp bê vải trên đỉnh tháp.
Nó ngồi trên viên đá pha lê thần bí ngay giữa bảy tầng.
Đá pha lê thần bí, thật ra một chút cũng không thần bí. Chẳng qua là viên đá được người ta điêu khắc rồi treo trên tháp cap, dùng cái này để khiến cho trẻ nhỏ cảm nhận được cảm giác thành tựu cùng vui sướng khi lên tới đỉnh tháp, có thể chụp ảnh chung, có thể mua vật kỷ niệm, còn có thể cầu nguyện trước đá pha lê.
Búp bê vải nho nhỏ ngồi ở phía trên, tóc len màu vàng kim, váy vải bông màu hồng phấn, trên gương mặt dẹp lép có một đôi mắt thủy tinh sẫm màu, sợi chỉ nhỏ thêu thành một cái miệng cong cong, còn có hai cục má hồng đỏ bừng.
Búp bê vải xuyên thấu qua thủy tinh, nhìn "Mạo Hiểm Rừng Xanh" đang bốc cháy, chậm rãi nói:
Chẳng ra sao cả, đốt nửa ngày cũng chỉ thiêu hủy mấy cái cây mà thôi, ta còn tưởng rằng thế lửa sẽ lan tới đây chứ, dọa ta luôn phải trông chừng nó.
Thanh âm của nó đáng yêu như búp bê sữa, ngữ điệu lại lộ ra trào phúng nồng đậm.
Bạch Ấu Vi lên tiếng hỏi nó: "Cô chính là Mary?
Nó cúi đầu, nhìn về phía Bạch Ấu Vi, "á à thật ngạc nhiên, ngươi không phải người què sao? tại sao lại đi tới nơi này, thật đúng là làm cho ta ngoài ý muốn a! nhưng mà, coi như ngươi đi tới nơi này thì có ích lợi gì đâu?"
Nó cười khanh khách không ngừng.
Trăm cay nghìn đắng tới đây lại phát hiện không có đường, tâm tình sẽ ra sao đây?A á~ta chỉ cần vừa nghĩ tới đây, liền muốn cười, thật muốn cười nha, ha ha ha~"
Tiếng cười đột nhiên dừng lại. Nó giống như hỉ nộ vô thường, đột nhiên oán hận mắng:
"Ngươi cho rằng, để cho bọn họ ngăn cản búp bê cùng mèo, là có thể giết chết ta sao? các ngươi đám bại hoại này! đồ bại hoại! đáng chết chính là các ngươi! Trò trốn meo meo đêm nay, ta muốn cho các ngươi một người cũng sống không được! sống không được!!!"
Bạch Ấu Vi lấy con thỏ ra.
Mary mỉm cười lần nữa -
Ngươi là tức điên rồi, hay là tức đến choáng váng?! ngươi muốn như thế nào giật điện ta? thủy tinh là vật cách điện ngươi không biết sao?
Hơn nữa đạo cụ kia của ngươi,hẳn là có điều kiện hạn chế đi? Trong vòng 2 mét, hay trong vòng 3 mét?
Ngươi định ném nó qua đây ư? Ném được cao như vậy sao?
Không bằng ngươi tự mình nhảy lên đi! A... Ta quên mất, ngươi là một người què, hẳn là nhảy không được a ha ha ha ha!!!"
Theo dõi chương mới nhất tại Page Vườn Của Quýt Nhỏ
https://www.facebook.com/QuytNhoKaren
Truyện sẽ đăng sau Page 1~5 chương.