Một chiếc xe cảnh sát phanh lại cái két, đỗ ngay trước cổng trường Sùng Chính. Bốn người trong đội CID từ trên xe bước xuống, Sở Nguyệt Ninh cũng vừa ra đến xe hàng của mình nên thoáng nhìn thấy bốn người bọn họ.
Chu Phong Húc nhìn cô, ánh mắt lại ném ra sau:
- Chú Trung, chú phụ trách cổng sau đừng để cho kẻ bị tình nghi chạy thoát.
- Không thành vấn đề. - La Thất Trung vỗ vai anh, nói: - Chú làm việc thì cậu cứ yên tâm.
- Lưới trời tuy thưa nhưng cho dù kẻ tình nghi có cánh cũng khó mà bay ra ngoài. - Cam Nhất Tổ hưng phấn chà xát đôi tay muốn lao lên ngay, cuối cùng cậu ta cũng sắp tự mình phá được một vụ án từ khi vào đồn cảnh sát đến nay.
Nghĩ tới cảnh lát nữa bắt được kẻ bị tình nghi phạm tội là cậu ta lại phấn khích.
Thi Bác Nhân quan sát khắp nơi, cuối cùng chuyển sự chú ý sang cô gái bán chè đang đứng gần nhất rồi vội vàng kêu:
- Bà chủ, chờ đã!
Sở Nguyệt Ninh đẩy xe chè đi rồi nhưng vẫn dừng lại, cô ngoảnh mặt nhìn Thi Bác Nhân, chớp mắt với vẻ khó hiểu, nói:
- Muốn ăn chè hả? Không bán nữa, dọn hàng rồi.
Vẻ mặt Thi Bác Nhân dần dần trở nên đau đớn, cậu ta khom người ôm bụng:
- Không phải, tôi muốn hỏi xem cô có giấy vệ sinh không?
Sở Nguyệt Ninh cụp mắt xuống nhìn, sau đó lại ngước mắt lên lắc đầu: - Không có.
Bụng Thi Bác Nhân đang sôi sục, vẻ mặt như hóa đá: “...”
Không phải chứ, có chủ tiệm bán thức ăn nào không có khăn giấy không?
- Tôi… tôi phải làm sao đây? Người đẹp, cho tôi mượn thứ gì đó được không?
Sở Nguyệt lấy một tờ báo dưới gầm xe hàng ra, đưa qua rồi hỏi:
- Cái này được không?
- Có còn hơn không! - Thi Bác Nhân nhận lấy, trùng hợp nhìn thấy một dòng chữ to được viết trên mặt báo: “Đại sư giải đoán vận mệnh khẳng định tên cặn bã đó đang chơi 3P".
“...”
- Mấy người chờ chôn tôi đi! - Thi Bác Nhân nhận lấy tờ báo, sốt ruột nhìn ba người đã sắp biến mất, chỉ có thể bịt chặt mông, dùng cả hai tay che lại rồi chạy theo. Vừa chạy vừa mắng: - Cam Nhất Tổ ơi là Cam Nhất Tổ, gây cản trở không à! Khi không tốt bụng không trộm cũng cướp, uống có một cốc trà sữa của cậu ta còn độc hơn uống 10 cân thuốc xổ.
Mắng xong Thi Bác Nhân lại tự vả miệng mình:
- Cho mày tham ăn nè, đúng là quê chết đi được.
Hai tiếng đồng hồ sau, cổng trường Sùng Chính bị một hàng rào cảnh sát vây kín. Các em học sinh được cho tan lớp về nhà sớm, đông đảo giới báo chí đã có mặt tại hiện trường.
Thi Bác Nhân nhét tờ báo vào túi sau quần Jeans, thảo luận về vụ án cùng La Thất Trung. Giọng điệu không khỏi có phần chán chường:
- Lần này có thêm lời khai của Tô Nhân Nhân, tưởng đâu chắc chắn có thể đưa được hung thủ ra công lý. Ai có mà dè hung thủ lại tự sát chứ?
Lúc Tô Nhân Nhân cho lời khai đã từng đề cập giọng nói của hung thủ rất quen tai. Sau đó cô bé nhớ lại, mới nói là đã từng nghe thấy khi đang gọi món ở căn tin.
Sắp phá được vụ án, mấy hôm thức thâu đêm mệt nhọc bỗng hóa thành hư không. Mọi người cực kỳ hăng hái, nào ngờ hung thủ tự sát hệt như một chậu nước lạnh làm bọn họ tắt ngấm.
- Nếu như đứng ở một góc độ khác để nghĩ… - Suy cho cùng La Thất Trung cũng là người lớn tuổi nhất ở đây, tâm sáng nên hiển nhiên có cái nhìn thoáng hơn: - Chết rồi cũng tốt, xã hội bớt đi một tên bại hoại.
- Tệ nhất là chết trước khi kịp đền tội đó, người khó chịu nhất chính là anh Húc. - Cam Nhất Tổ cẩn thận quan sát người đàn ông trầm mặc bên cạnh, nói: - Anh không thấy lúc anh Húc vào trong nhìn thấy thi thể của hung thủ đấy thôi, sắc mặt của anh ấy tệ đi không biết bao nhiêu lần.
Bạn đang đọc bản dịch “Thập niên 90: Xuyên đến Hương Giang làm thiên sư" được thực hiện bởi nhóm Gia Tộc Lãnh Hàn, chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng [t-y-t]. Vui lòng không copy và thu phí trên bản dịch của nhóm, bạn có thể tự dịch lại nếu thích.
Khi ba cái cáng phù vải đen được khiêng ra ngoài, người khiêng thi thể nói:
- Sếp Chu, thật sự có một bộ xương dưới hầm.
Thi Bác Nhân lấy làm lạ, bèn đi qua hỏi:
- Lúc mới bắt đầu xuống hầm chẳng phải chỉ có một thi thể thôi sao? Sao giờ lại thêm một thi thể nữa rồi?
Theo như suy đoán sơ bộ của pháp y, thời gian tử vong của bộ xương này là khoảng một năm. Vào một năm trước, có người đã từng báo cảnh sát về việc vợ trước của Lý Chí Vinh mất tích.
- Suy đoán ban đầu là vợ trước của hung thủ, cụ thể thì phải chờ kết quả xét nghiệm sau đó. - Ngón tay thon dài của Chu Phong Húc kẹp một điếu thuốc, vẻ mặt ơ thờ. Anh nhìn về phía người làm công ở căn tin đang cho lời khai kế bên đằng sau màn khói.
Người làm công ở căn tin sợ hãi sắc mặt trắng bệch, nói:
- Sếp ơi, bình thường tôi đã có cảm giác đầu óc Lý Chí Vinh không bình thường rồi. Sáng nay còn dọa sẽ giết tôi, may mà các sếp điều tra án nhanh đó. Chứ không tôi cũng sẽ bị sát hại tàn nhẫn.
Đồng nghiệp phụ trách ghi chép khẩu cung ghi lại toàn bộ những lời này vào sổ tay của mình. Hỏi:
- Mong anh nhớ lại thử xem sau khi Lý Chí Vinh về ký túc xá có người nào khác đến tìm gã ta hay không?
Người làm công lắc đầu, nói:
- Lúc đó tôi phải đi nhặt rau rồi, học sinh trường Sùng Chính có tổng cộng hơn 1.000 em, phải chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu, thời điểm đó không ai để ý Lý Chí Vinh đâu.
- Xong rồi, nếu có manh mối gì khác có thể gọi điện thoại đến Sở cảnh sát để cung cấp. - Đồng nghiệp kết thúc công việc lấy lời khai.
Chu Phong Húc dời tầm mắt đi, dụi tắt đầu thuốc. Anh gọi ba người bên cạnh:
- Đi thôi, về Sở cảnh sát trước. Còn rất nhiều chuyện cần làm để kết thúc vụ án đấy.
Cả đám vội vàng đi theo. Ba người mới ra đến cổng trường, phóng viên đã bước tới cản người đàn ông mặc áo gió lại để hỏi:
- Sếp Chu, chúng tôi nhận được tin tức hung thủ giết người ở Trường Sa Loan sợ tội nên đã tự sát rồi, ở hiện trường còn có thi thể của người bị hại khác, cho hỏi có phải là sự thật không?
Những người khác cũng thi nhau đặt câu hỏi:
- Chỉ mới ba ngày sau vụ thi thể nữ ở Trường Sa Loan, hung thủ lại lựa chọn tự sát để thoát tội. Vậy tổ D có tìm được chứng cứ quan trọng chưa?
- Hay nói cách khác, hung thủ cắn rứt lương tâm quyết định tự sát, chúng tôi nhìn thấy có tổng cộng hai thi thể của người bị hại dưới hầm, một trong số đó là học sinh trường Sùng Chính. Mà theo lời pháp y, thời gian tử vong còn chưa đến 24 giờ. Nếu hiệu suất phá án của tổ D nhanh hơn một chút thì phải chăng đã không có thêm một nạn nhân mới bị chết oan nhỉ?