Lớp 10 vẫn còn nhởn nhơ không học, vẫn chơi bời như thường nên trên hành lang có rất nhiều người đuổi giỡn nhau, tốp năm tốp ba chạy tới chạy lui. Có lúc còn có một bạn học nam không cẩn thận đụng vào vai Chúc Vãn, cợt nhả xin lỗi rồi lại đùa giỡn tiếp.
Vóc dáng của Chúc Vãn rất nhỏ nên khi bị đụng vào, cô gái nhỏ phải lùi lại mấy bước. Nhưng tính tình cô rất tốt nên không để ý trong lòng, vẫn đi về phía trước.
Nhưng cách đó không xa, Chu Ngộ Thần đang lười nhác đứng lại nhìn thấy được cảnh này, anh không vui nhăn mày.
Thật ra từ lúc Chúc Vãn đi ra khỏi lớp từ cửa sau, ánh mắt anh vẫn luôn bám theo bên người cô gái nhỏ, nhìn cô đi xa nên cũng thất thần, không đáp lại lời Chu Phù.
Từ nhỏ tính tình Chu Phù đã mạnh mẽ, thấy Chu Ngộ Thần hờ hững, không đáp lại lời. Cô đang định dùng kỹ xảo truyền thống của Chu gia đá vào chân anh thì mới nhớ ra đây là trường học, phải cho em trai mặt mũi nên mới thu hồi lại tính tình, lẳng lặng nhìn theo ánh mắt của Chu Ngộ Thần.
Cuối hành lang là một cô gái nhỏ, mặc quần áo đồng phục, nhưng lại nhìn như học sinh tiểu học. Tóc buông xuống, tay cầm bình nước màu hồng, nhìn rất ngoan ngoãn.
Chu Phù không tự giác được mà nhìn cô gái ấy một hồi lâu rồi lại nhìn đứa em trai vô pháp vô thiên, bây giờ trên mặt thằng em lại nở nụ cười hiếm có. Trong lòng cô hiểu rõ, vẻ mặt đầy ái muội dùng khuỷa tay huých Chu Ngộ Thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT