Mười tầng – không phải một quãng đường ngắn, tuy nhiên Bạch Trác vẫn cảm thấy thấy quá ngắn, một quãng đường ngắn ngủn không đủ để cô nhớ lại hết những kỷ niệm với Hứa Yếm.
Bạch Trác đi vào phòng, chưa vội mở hộp ra, cô lẳng lặng ngồi trên sô pha rồi đặt chiếc hộp trên đùi mình, ngồi thừ ra một hồi lâu, rất lâu. Mãi đến khi trời tờ mờ sáng, Bạch Trác mới đứng dậy cất chiếc thùng vào tủ trong phòng làm việc và khóa lại, rồi lại đi ra ngoài khóa cửa phòng làm việc lại.
Bạch Trác cầm chìa khóa đi về phòng ngủ, cứ mặc quần áo như vậy đi ngủ, cô chìm vào giấc mộng khi trong tay vẫn giữ khư khư chiếc chìa khóa của phòng làm việc.
Cạnh tủ quần áo của cô vẫn còn đống quần áo cô thay ra lúc sáng, ướt nhẹp và lạnh lẽo như cái lạnh vào sáng tinh mơ của ngày đầu tháng Sáu.

Bạch Trác đổ bệnh nặng. Kể từ hôm đó cô ốm ròng rã nửa tháng trời.
Người cô vốn đã gầy, sau trận ốm lại càng tong teo hơn, gầy đến mức trông như một bộ xương di động.
Mẹ Bạch mắng cô hèn kém, bảo đáng đời. Thế nhưng bà cũng không nhắc đến Hứa Yếm trước mặt cô nữa, cũng thôi lải nhải đến chuyện xem mắt.
Chí ít nhà họ Bạch vẫn duy trì được vẻ ngoài bình yên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play