Editor: Tieen
“Cảm ơn.” Có quá nhiều lời để nói, nhưng cuối cùng, chỉ có thể nói ra hai từ này.
Tô Mộc ngước mắt lên nhìn hắn: "Ăn tối chưa?"
Cô trước không có thôn sau không có tiệm* hỏi một câu khiến Trình Lạc khựng lại.
*Mô tả việc đi bộ một chặng đường dài đến vùng hoang dã và không thể tìm thấy một nơi để ở, đó là một phép ẩn dụ cho việc ở trong một tình huống khó xử hoặc không có sự hỗ trợ trong cuộc sống (baidu).
“Tôi mời cô bữa tối, như một lời cảm ơn.”
Trình Lạc nghĩ rằng cô đói bụng, cho nên hắn mới nói như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT