“Viện võ cổ với viện luyện đan thì còn có người được nhận đặc cách,” Khúc Nhiên dừng lại một chút rồi nói tiếp, “Chứ viện phù lục thì… Lâu đến mức người ta quên luôn là từng có chuyện đó.”
“Nghe có vẻ… viện phù lục hơi túng thiếu?” Tô Tái Tái hỏi.
“Cũng hết cách rồi. Không chỉ cần năng khiếu, mà còn phải bẩm sinh có khả năng đặc biệt nữa.” Khúc Nhiên nhún vai, “Tiếc là quá hiếm.”
“À.” Tô Tái Tái gật đầu, “Vậy viện luyện khí các chị đúng là đợt tuyển sinh mấy năm gộp lại một lần.”
Khúc Nhiên nghe xong, hơi ngẩn người.
“Xem như để cảm ơn chị đã mời em ăn cơm, em kể cho chị nghe một bí mật nhé.” Tô Tái Tái nói. Đợi Khúc Nhiên tò mò nghiêng đầu lại gần, cô mới hạ giọng nói nhỏ: “Thật ra em đi cửa sau vào đấy.”
“??!” Khúc Nhiên đứng sững lại, quay sang nhìn Tô Tái Tái, ngạc nhiên hỏi: “Em…?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT