Nói xong hướng hai người gật đầu, liền muốn đi lên lầu.
Nhìn bộ dạng không có việc gì của cô làm cho Hứa Tần Nhã càng thêm tức giận nhất thời không biết nên mắng như thế nào, cứ đứng ở chỗ đó trừng mắt nhìn Tô Tái Tái.
Bạch Ngữ Dung thấy thế khẽ nhíu mày, không tán đồng nhìn Tô Tái Tái nói, “Tiểu Tái. Em mau đem cái thứ trong ngực…… Quăng ra ngoài đi. Mẹ bị dị ứng đối với mấy thứ lông này.”
“Dị ứng?” Tô Tái Tái nghe xong, hơi hơi nghiêng đầu nhìn Hứa Tần Nhã, sau đó như có như không khẽ dời mắt đến chiếc áo khoác bạch hồ đang khoát trên người Hứa Tần Nhã.
Cô khẽ cười liếc Bạch Ngữ Dung nói, “Yên tâm, chỉ cần một buổi tối mà thôi, tôi để nó ở trong phòng, sẽ không để nó chạy loạn đâu.”
Bạch Ngữ Dung tự nhiên biết Tô Tái Tái ánh mắt kia là có ý gì, cô ta không khỏi xấu hổ nhìn Hứa Tần Nhã, muốn xin giúp đỡ.
Hứa Tần Nhã thấy thế tự nhiên đứng về phía Bạch Ngữ Dung, cau mày nhìn Tô Tái Tái, giọng điệu đầy bất mãn, “Ngữ Dung nói không sai, tôi xác thật đối với da lông bị dị ứng. Còn có, cô ở nơi nào nhặt được thứ này? Vạn nhất trong người nó có bọ chó gì đó thì làm sao bây giờ? Còn không nhanh quăng ra ngoài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT