Sau này sự thật đã chứng minh, tuổi trẻ chính là lợi thế mạnh nhất của Cừu Chính Khanh. Khi anh mới đến Vĩnh Khải, cũng vì tuổi còn trẻ nên phải nhận không ít sự hoài nghi cùng khiêu khích, cản trở và thái độ chống đối của một số người. Nhưng anh đều có thể giải quyết tất cả, sự khiêu chiến như thế làm anh rất hưng phấn, Tần Văn Dịch cũng không quản làm anh càng hài lòng. Ông trả thù lao cao như vậy cho anh không phải để anh vào công ty rồi lại quay sang cầu cứu ông. Cừu Chính Khanh hiểu rõ điều này nên càng thêm mạnh dạn. Sau đó anh đã thành công.
Một lãnh đạo xuất thân bình thường, không quyền không thế từ đâu xuất hiện, cuối cùng cũng có thể làm cho tất cả phải bái phục. Bây giờ những nguyên lão trong Hội đồng quản trị đối với anh cũng rất tôn trọng. Tần Văn Dịch lại càng không cần nói tới, sự coi trọng và tín nhiệm của ông đối với Cừu Chính Khanh ai ai cũng biết. Thậm chí Tần Văn Dịch còn có ý để cho Tần Vũ Phi và Cừu Chính Khanh phát triển tình cảm, dù sao đứa con gái này cũng không quan tâm đến sự nghiệp, Vĩnh Khải của ông e là sau này không có người kế thừa, vừa hay Cừu Chính Khanh lại vô cùng thích hợp.
Nhưng Tần Vũ Phi lại không hề để ý đến Cừu Chính Khanh, Cừu Chính Khanh thì không cách nào chịu được thái độ làm việc nửa vời của Tần Vũ Phi.
Lúc đầu Cừu Chính Khanh cũng từng xem xét ý định này của Tần Văn Dịch, sau này ý nghĩ đó đã bị anh thẳng tay ném qua một bên. Còn chuyện nhảy qua công ty khác thì... chỉ cần Vĩnh Khải vẫn là Vĩnh Khải đó, Tần Văn Dịch vẫn là Tần Văn Dịch hiện tại, vậy thì anh sẽ không bỏ đi. Không lí do gì vì cái lợi trước mắt mà bỏ qua cơ hội phát triển lâu dài, điểm này anh đã cân nhắc rất kỹ.
Hôm sau đi làm, Tần Vũ Phi đến tìm anh, nói là muốn mời anh bữa cơm.
Đương nhiên không phải là giữa cô và anh có chuyện gì, cũng không thể là vì lo lắng anh sẽ bị người khác lôi kéo rời đi. Vì thế phản ứng đầu tiên của Cừu Chính Khanh chính là: “Cô lại gây họa gì rồi?”
“Tuy tôi không thông minh giỏi giang gì nhưng cũng không tới mức gây họa.”
“Được, vậy xin hỏi có việc gì cần tôi giúp đỡ sao?”
Tần Vũ Phi tỏ vẻ bất cần: “Anh nghĩ quá nhiều rồi, có việc gì mà tôi không giải quyết được, cần gì anh giúp đỡ. Chẳng qua cùng là đồng nghiệp với nhau, thỉnh thoảng tôi cũng nên nịnh nọt anh một chút, cùng nhau trò chuyện, bồi dưỡng tình cảm, như vậy sẽ càng hiểu nhau để phối hợp công việc tốt hơn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT