Thế Thân Nuôi Heo Đi

CHƯƠNG 7: CÔNG TỬ ĂN CHƠI BỊ ÔM NHẦM CHỈ MUỐN NUÔI HEO (7)


2 tháng

trướctiếp

Lục Úy Lam rời đi một lúc lâu, căn biệt thự vẫn yên tĩnh như tờ. Thật ra, ngoài Lục Minh Tư, ba người còn lại hiện đang bối rối vô cùng, một là họ nghĩ rằng việc nhường phòng không phải là chuyện gì lớn, hai là hành động đập phá phòng của Lục Úy Lam nằm ngoài nhận thức của họ, hoặc nói cách khác, nằm ngoài nhận thức của người bình thường.

Cuối cùng, vẫn là Lục Minh Tư là người đầu tiên hiểu ra ý định của Lục Úy Lam. Như Lục Hiếu Chi nói, hôm nay việc nhường phòng đã được quyết định, và hành động của Lục Úy Lam hôm nay chính là muốn nói rõ ràng với Lục Minh Tư, muốn đồ của tôi, được thôi, tôi cho anh, nhưng sau này muốn thoải mái thì không thể nào, nếu tôi không giữ được thứ đó, thì chắc chắn cũng không thể nguyên vẹn giao cho anh.

Hành động trẻ con như vậy gần như khiến Lục Minh Tư tức cười, tuy nhiên không thể phủ nhận, Lục Úy Lam như vậy thực sự mang lại cảm giác rất khó nắm bắt, bởi vì trên thế giới này, người không thể kiểm soát được có hai loại, một là người mạnh hơn bạn, hai là trẻ con, và việc làm như vậy còn có một lợi ích khác.

"Anh sẽ cho người dọn dẹp, hôm nay em ngủ phòng khách trước đi." Lục Hành Chỉ vỗ vai Lục Minh Tư, "Úy Lam là người như vậy đấy, sau này em ở nhà phải bao dung hơn một chút."

 

Lục Hiếu Chi và Trình Nhiên cũng lên trên lầu, nhìn thấy căn phòng bừa bộn thì an ủi Lục Minh Tư, tuy nhiên sau khi an ủi xong đều thêm vào những lời bào chữa cho Lục Úy Lam.

Lục Minh Tư gật đầu, trong lòng thầm cười khổ, quả nhiên là vậy, nhà họ Lục nghĩ thông suốt thì cũng chỉ coi như Lục Úy Lam đang bực bội như đứa trẻ con, không hề có ý định thật sự đoạn tuyệt với Lục Úy Lam, thậm chí còn để cho Lục Minh Tư "hiểu chuyện" hơn, nhường nhịn lùi một bước. Hôm nay cậu ta dùng kế lùi để tiến, Lục Úy Lam lại quay lại cho cậu ta một cái tiến để lùi, lúc này, Lục Minh Tư cũng bắt đầu nghi ngờ Lục Úy Lam, y thực sự chỉ là một kẻ ăn chơi trác táng hay sao?

Và ảnh hưởng của sự việc không chỉ có vậy, người giúp việc trong nhà thường sẽ biết quan sát, màn kịch hôm nay càng củng cố vị trí không thể lay chuyển của Lục Úy Lam trong lòng họ, rốt cuộc thì Lục Úy Lam dám đập phá phòng trước mặt Lục Hiếu Chi và Trình Nhiên, hiên ngang rời đi, sau đó cũng không bị trừng phạt, so với việc Lục Minh Tư phải ở phòng khách thì quả thực là quá rõ ràng.

Lục Úy Lam rời đi trong tâm trạng vui vẻ, nếu không phải 6362 nhắc nhở, e rằng y sẽ chạy nhảy một mạch. [Ký chủ, việc đập phá phòng của anh không nằm trong cốt truyện, tôi không hiểu tại sao.]

“Có bị nhắc nhở OOC không?” Lục Úy Lam ngâm nga trong lòng, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, không khỏi lại cảm thán nói, “Cốt truyện chán quá đi, hôm nay không có sóng gió thì không thể hiện được sự yếu đuối đáng thương của tôi rồi.”

6362 […Không OOC.]

“Vậy là được rồi, nhanh lên nào, lại tiến thêm một bước về phía cuộc sống nuôi heo của tôi.”

[Ký chủ làm vậy là để mau chóng thoát khỏi nhà họ Lục à? Nhưng mà như vậy thì cậu sẽ chết đói đó.] 6362 cảm thấy ký chủ thật là không biết sự đời.

“Cậu biết mọi người thường hấp chín cua như thế nào không?” Lục Úy Lam hỏi.

[Biết chứ, buộc lại rồi cho vào nồi hấp, nghe nói rất thơm.]

“Vậy hấp con cua và hấp con cá có gì khác nhau?”

6362 hoang mang, không biết tại sao ký chủ lại muốn nói về chuyện ẩm thực với nó, suy nghĩ một lát, [Con cua là hấp lúc sống, còn cá thì chết rồi mới hấp.]

“Đúng vậy, cá có vảy khó ăn, không thể trói buộc khống chế, còn sẽ vùng vẫy kịch liệt, nếu kèm theo tiếng kêu thảm thiết thì càng khiến người ta khó lòng nuốt trôi. Nếu hôm nay tôi cứ yên lặng rời đi, thì tôi chính là con cua, nhưng hôm nay tôi là con cá. Muốn hấp tôi, thì phải tự tay bóc vảy, moi ruột, nếu không giết chết tôi, tôi sẽ không ngừng vùng vẫy, kêu gào. Khi họ cuối cùng ăn được tôi, mùi vị sẽ như thế nào? Người ghét tôi sẽ cảm thán thịt tôi tươi ngon, không tầm thường, nhưng chỉ cần có một chút ký ức đẹp đẽ, thì… Hệ thống, sao cậu lại nghiến răng nữa vậy? Tôi cũng đâu có kể chuyện?” ( truyện trên app T Y T )

Thực hiện: Clitus x T Y T

6262 “…” Anh không kể chuyện, nhưng cũng giống như là không có lúc nào là không kể chuyện vậy.

“Tóm lại là, đau đớn phải được nói ra, nếu không sẽ càng ngày càng bị nhiều sợi dây trói buộc, bịt miệng, cuối cùng trở thành con cua, vô nghĩa, không ai biết đến. Vậy nên, chúng ta đi ăn khuya đi, tôi đột nhiên rất muốn ăn cá lư hấp.” Tiểu Thất nhìn một nhà hàng cách đó không xa, tinh thần lập tức phấn chấn.

6362 “…” Nói là cá khó ăn, nói một đống linh tinh, nhưng thực ra chỉ là để làm tiền đề cho việc ăn cá thôi.

Sau vụ việc hôm nay, trong thời gian ngắn, Lục Úy Lam chắc chắn không cần quay lại nhà họ Lục. Tuy nhiên, như Tiểu Thất dự đoán, nhà họ Lục vẫn không cắt đứt nguồn kinh tế của y, thậm chí ngày hôm sau, Trình Nhiên còn bí mật chuyển tiền cho Lục Úy Lam, Lục Hành Chỉ cũng gửi tin nhắn hỏi xem y có cần gì khi sống bên ngoài hay không.

6362 không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy có chút lo lắng. Sao có cảm giác mọi chuyện không ổn, giống như chỉ có nhân vật chính mới được hưởng đãi ngộ như vậy, thậm chí còn có chút thương hại cho Lục Minh Tư. Để nhắc nhở bản thân, 6362 bắt đầu bật bài hát của tổ thế thân, [Chúng ta là thế thân ~ Chúng ta là thế thân ~ Chúng ta là thế thân…]

Tiểu Thất đang ngủ ngon lành thì bị đánh thức: “…”

Lục Úy Lam khôi phục cuộc sống độc thân vui vẻ, lại đắm chìm trong việc học không thể dứt ra. Thậm chí y còn cảm thấy những gì học trên lớp vẫn chưa đủ, hôm nay tan học, y đặc biệt mang theo một chiếc ba lô lớn, chạy đến hiệu sách lớn gần nhất để chuẩn bị "càn quét".

Cũng trong ngày hôm đó, các thành viên của đội SGL cũng đi ra ngoài. Trong đội có một người là fan hâm mộ truyện tranh, dưới sự xúi giục của người này, cả nhóm đều đến hiệu sách để mua truyện tranh.

Tại cửa hiệu sách, một nhóm người đang cười đùa vui vẻ thì tình cờ gặp Lục Úy Lam đang ôm một đống sách dày cộp chờ thanh toán. Thật ra là do mái tóc xanh của Lục Úy Lam quá nổi bật, chỉ cần liếc nhìn một cái là y đã trở thành người nổi bật nhất. Ngoài ra, thu hút ánh nhìn của mọi người còn có đống sách cao hơn đầu của y.

Một người trong SGL chọc chọc người bên cạnh, người bên cạnh chọc chọc người khác, cuối cùng cũng chọc đến Túc Minh Ca.

“Tôi thấy rồi.” Túc Minh Ca nói với giọng bình thản, dường như chỉ nhìn thấy một người không liên quan tới mình.

Mọi người nhìn nhau, không đoán được Túc Minh Ca đang nghĩ gì, tại sao anh lại bình tĩnh như vậy? Hơn nữa, trong tình huống này, họ có nên lên tiếng chào hỏi hay không, nhưng nếu người thanh niên kia nói ra mấy lời giật gân trước đám đông thì sao? Gần đây, câu lạc bộ đã có quá nhiều tin tức, không thể gây thêm rắc rối được, nếu không khi về chắc chắn sẽ bị huấn luyện viên cho một trận.

Ngay lúc mọi người trong SGL đang chần chừ, Tiểu Thất cũng được 6362 nhắc nhở về nhóm của Túc Minh Ca, y vừa ngẩng đầu, hai bên nhìn nhau, “Đó là anh trai của tôi à?”

[Đúng vậy, đúng vậy.] 6362 gật đầu.

“Tuy rằng không giống nhau như đúc, nhưng nhìn có liên quan tí nào đâu.” Tiểu Thất nghi hoặc nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Túc Minh Ca một hồi lâu, xác thật không phát hiện được Túc Minh Ca và Lục Úy Lam giống nhau chỗ nào, cũng khó trách ôm nhầm con nhiều năm mà không ai phát hiện.

[Không phải nhân loại đều giống nhau à?] Đối với nghi vấn của ký chủ, 6362 cũng vô cùng khó hiểu.

Tiểu Thất: ??? Hình như y đã phát hiện ra một bí mật, nhưng lúc này không phải lúc hỏi hệ thống bị chứng mù mặt, Túc Minh Ca ở phía đối diện đã đi tới, đồng đội của anh còn đi theo sau.

Mọi người trong SGL thấy Lục Úy Lam đang nghiêng đầu nghi hoặc đánh giá mình, họ theo bản năng thẳng sống lưng lên, không nói chuyện khác, người em trai này của Túc Minh Ca cũng thật là có nhan sắc, đặc biệt là khi y nghiêng đầu thoạt nhìn vô cùng ngoan ngoãn, khiến mọi người rất muốn xoa xoa. Sau đó, đội trưởng nhà mình vừa cử động, mọi người thấy thế lập tức đi theo.

Túc Minh Ca chân dài, bước mấy bước đã đến bên cạnh Lục Úy Lam, anh giơ tay xoa đầu Lục Úy Lam, sau đó ôm lấy chồng sách kia, “Em tới mua sách à?”

Tiểu Thất theo bản năng ngửi ngửi, y ngửi được một mùi hương tươi mát như bắp cải đọng sương sớm, nghe thấy anh hỏi thì gật đầu, “Vâng, em thấy trong trường không có đủ sách.”

“Đọc nhiều sách là tốt.” Túc Minh Ca gật đầu.

Những người khác trong SGL nhìn nhau, không phải nói đội trưởng nhà mình và em ruột của anh từ trước đến giờ không gặp nhau lần nào sao? Sao dáng vẻ lại quen thuộc như vậy? Nhưng mà rất nhanh, họ liền xác định, đúng thật là không quen biết, vì hai bên đã bắt đầu giới thiệu với nhau.

“Anh tên là Túc Minh Ca, chắc là em biết rồi, về sau em sẽ là em trai của anh, gặp vấn đề gì cứ đến tìm anh.” Lần đầu tiên gặp mặt, Túc Minh Ca cũng không nói đến chuyện Lục Úy Lam trở về, ngược lại cảm giác càng giống việc công xử theo phép công.

Tiểu Thất từ trong mùi hưởng của cải trắng nhỏ tỉnh lại, “Em tên là Lục Úy Lam, chắc anh cũng biết rồi, về sau anh chính là anh trai của em, lúc không có cơm ăn có thể đến tìm em, em chăm heo nuôi anh!” Nói xong, như là để tăng thêm uy tín, y còn vỗ vỗ ngực.

Mọi người trong SGL “…”

Túc Minh Ca lại cười một chút, “Được.”

Sau đó, hai bên đều rơi vào im lặng, thấy vậy, Lục Vực – người vốn luôn sôi nổi trong SGL bắt đầu tìm đề tài, dự định phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này, “Em trai Úy Lam yêu học tập như vậy, là một đứa bé ngoan, sau khi tốt nghiệp chắc chắn sẽ thành công rồi.”

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Lục Úy Lam tự tin gật đầu, “Đúng vậy.”

Lục Vực “…” Ít ra cũng phải khiêm tốn một chút cho tui nói tiếp chứ, “Úy Lam mua sách gì vậy? Có đề cử gì không?”

Vừa nói, Lục Vực vừa cầm cuốn sách trên cùng lên, vô thức đọc tựa sách, “Về sự khác biệt giữa nuôi lợn nái và lợn đực, cuốn sách hay…Hả?”

Lục Vực cầm cuốn sách, im lặng một lúc lâu, tự hỏi mình có đọc nhầm hay không biết chữ hay không.

“Đúng thực là một cuốn sách hay, tôi mới lật qua vài trang, rất chi tiết, dễ hiểu, rất dễ áp dụng. Tôi đánh giá cao cuốn sách này!” Tiểu Thất cảm thấy mình đã tìm được một người đồng đội cùng chung chí hướng, y nhiệt tình đề cử cuốn sách mà mình mua.

Mọi người trong SGL: “…”

Lúc Tiểu Thất đang thao thao bất tuyệt thì lại đến lượt y thanh toán, chỉ có thể tiếc nuối nói, “Sau này tôi sẽ kể chi tiết cho anh.”

Túc Minh Ca đặt chồng sách lên quầy, nhân viên thu ngân bắt đầu quét từng mã QR một, mỗi lần quét, tên sách và giá sách sẽ hiển thị trên màn hình tính tiền, cuối cùng thành một danh sách dài.

Từ cuộc thảo luận về sự khác biệt giữa lợn nái và lợn đực, đến phương thức nuôi thả lợn con, lại đến chăm sóc lợn nái sau sinh, có thể nói đây là dịch vụ chăn nuôi lợn tổng hợp, ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, một số người đã nhận ra Lục Úy Lam và SGL, thậm chí còn bắt đầu trộm quay video.

Mọi người trong SGL bất động giữ nguyên tư thế, kìm nén vẻ đỏ bừng trên mặt, họ đã có linh cảm về sự tức giận của huấn luyện viên khi quay về rồi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp