Thập Niên 90: Cô Chủ Nhà Chục Tỷ

Chương 14.2: Trời giáng trạng nguyên


3 tháng

trướctiếp

Diệp Chiêu cầm bút hí hoáy làm bài thi, đây không phải bài thi tiêu chuẩn, nội dung ít, cũng có thể nói là khó, nên không đến nửa giờ cô đã làm xong bài.

Làm xong cô kiểm tra lại một lần, nhìn ngón tay dính mực mà ghét bỏ lại cọ cọ lên giấy, tự nhiên ở trên trời rơi xuống một mảnh giấy, đáp ngay trên bài thi của cô.

Diệp Chiêu nhìn mọi người xung quanh, ai cũng nghiêm túc làm bài, cũng không biết ai ném, cô đang muốn hỏi Tằng Tường có phải là ném cho cậu không thì một bóng người từ sau cửa tiến vào, đứng ngay bên cạnh.

Ngẩng đầu lên thì thấy thầy Nhiêu đen mặt đứng bên cạnh, sắc mặt đanh lại cứng đờ, đinh thép gì cũng không xuyên qua được.

Mảnh giấy bị lấy đi mở ra, bên trong viết một chuỗi chữ cái, xem ra là đáp án.

"Biết gian lận sẽ có hậu quả gì không?"

"Em không gian lận." Diệp Chiêu trả lời dứt khoát.

"Chứ đây là cái gì?"

"Không biết ai ném."

"Không biết ai ném?" Thầy Nhiêu lặp lại lần nữa.

"Thưa thầy, em mới  đến lớp học, em và các bạn không thân……"

"Không thân? Sáng sớm tôi ở ngoài cửa sổ thấy em giao lưu với các bạn học rất nồng nhiệt mà."

"Không phải giao lưu nồng nhiệt, thiếu chút nữa đã đánh nhau rồi. Bọn họ chiếm hết chỗ trống không cho em ngồi."

Thầy Nhiêu không khỏi sửng sốt, tất cả học sinh đều lắp bắp kinh hãi, có lẽ cả lớp chưa thấy nữ sinh nào dám cãi nhau với thầy.

Thầy Nhiêu cũng không phải là người hồ đồ, ông lập tức nhận ra có khả năng bị các bạn bắt nạt, giọng điệu hòa hoãn lại: "Ai ném giấy cho em?"

Ai ném? Khỉ Ốm, Béo Đôn và Tằng Tiểu Linh……ngoại trừ ba người này thì không có ai khác.

Vị trí của Tằng Tiểu Linh có khoảng cách khá xa, có thể loại bỏ. Béo Đôn ngồi ở phía trước bên phải cô, hướng ném không đúng. #𝖙y𝖙novel.com

Chỉ có Khỉ Ốm, bên trái phía trước cách hai bàn, ném lại đây dễ như trở bàn tay.

Diệp Chiêu trừng Khỉ Ốm, Khỉ Ốm trừng lại, bộ dạng ai sợ ai, vẻ mặt lợn chết không sợ nước sôi.

Thầy Nhiêu xoay người về trước: "Là ai ném giấy?"

Một bầu trời im lặng, không ai mở miệng.

"Khỉ Ốm. Em thấy." Tằng Tường nói xong cầm trên tay một tờ giấy ném thẳng lên đầu Khỉ Ốm.

Một đường parabol quá hoàn mỹ, quá chính xác.

Từ lúc nào lão đại lại quan tâm mấy chuyện của người khác thế này?

Khỉ Ốm há miệng thở dốc định biện minh, nhưng vừa thấy ánh mắt lạnh băng như lưỡi đao của Tằng Tường lại sợ tới mức không dám phản bác, cúi đầu không phản bác chính là đã nhận tội.

Thầy Nhiên đi đến thu bài kiểm tra của Khỉ Ốm, "Tan học đến văn phòng. Còn mười lăm phút, các em tranh thủ làm bài."

Khỉ Ốm bị thu bài kiểm tra đột nhiên hăng hái, "Thầy Nhiêu, thầy không thể chỉ thu bài của một mình em được, còn bài của cậu ta thì sao, chắc chắn cậu ta chép đáp án của em."

Khỉ Ốm thành tích kém nhưng ngồi chung bàn với A Văn thành tích tốt, đây là người duy nhất có thể so tên với Bạch Lộ, ai biết đáp án trên giấy của Khỉ Ốm là của bạn cùng bàn cậu ta?

"Sao thầy không đối chiếu đáp án trước đi ạ?"

Tằng Tiểu Linh ở phía trước cũng nhỏ giọng phụ họa, "Thầy đối chiếu đáp án đi ạ, như vậy mọi người mới tâm phục khẩu phục."

"Đúng vậy, đối chiếu đi ạ." Các học sinh khác cũng hưởng ứng theo.

Thầy Nhiêu đành phải lấy bài kiểm tra của Diệp Chiêu, nhanh chóng nhìn ưua bài thi, mặt trước là đề còn bình thường, nhưng khi nhìn đến mặt sau mắt thầy Nhiêu bắt đầu phát sáng, xem đi xem lại bài thi ánh sáng trong mắt lại càng chói lóa chiếu thẳng lên trán.

Ông không nghĩ rằng trong lớp này có người giải được những câu khó thêm vào đề này, vừa nãy ông xem bài của Bạch Lộ và các bạn có thành tích tốt khác còn đang giải rất hăng hái kìa!

Bạn học sinh mới chuyển tới này quả không bình thường, cả người đều tỏa ra hào quang.

Thầy Nhiêu hơi kích động, sau khi kích động thì nổi trận lôi đình, nước miếng tung bay: "Các cô cậu làm gì?! Thành tích đều như đống phân, còn muốn học nhân gia ép vua thoái vị? Lý Trung Tú cậu tệ hại như thế, đáp án của cậu ai dám chép?"

Các bạn học không hiểu vì sao thầy Nhiên lại kích động như thế, cho rằng đáp án của Diệp Chiêu không khớp với tờ giấy, thầy Nhiêu lại mượn cơ hội gõ bọn họ.

Ai ngờ câu tiếp theo của thầy Nhiêu như tát thẳng vào mặt bọn họ: "Cậu nhìn xem bạn học mới này, làm xong bài chỉ trong nửa giờ, những bài khó cho thêm đều đã làm xong hết. Trình bày tinh tế, đẹp mắt từ trên xuống dưới không có câu nào sai."

Các bạn học ồ lên! Bởi vì đề kiểm tra lần này thật sự quá khó. Đa số bọn họ đoán đại rồi chọn đáp án, không nhiều đáp án chính xác. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Bạch Lộ đang hăng hái giải bài nghe vậy thì dừng bút, hơi quay đầu nhìn Diệp Chiêu, cô biết thành tích Diệp Chiêu kém, bài thi của cô chỉ làm trong nửa giờ, lại còn làm đúng? Sẽ không có khả năng chứ?

Tằng Tiểu Linh đầu óc linh hoạt, cô ta nghĩ ngay đến khả năng trước kia Diệp Chiêu đã làm qua, "Thưa thầy, cô ta là học sinh học lại!"

"Học sinh học lại thì sao? Quan tâm chi mèo đen hay mèo trắng, có thể cào được bài của thầy là mèo tốt!"

"Không phải ạ, chắc chắc cô ta đã làm đề này của thầy rồi."

Cũng có thể đúng. Đề bài này lấy từ đề thi đại học những năm trước trong kho tuyển chọn, học sinh học lại có khả năng cao là đã làm rồi, thầy Nhiêu nhìn Diệp Chiêu: "Em đã từng làm đề này trước kia chưa?"

Hả? Trước kia cô đã làm chưa nhỉ? Diệp Chiêu không nhớ nổi trước kia đã làm hay chưa. Hoặc ít nhiều thì cũng làm dạng đề như vậy.

Thấy mặt nữ sinh đầy mê mang, thầy Nhiêu vội xua tay, "Mặc kệ trước kia đã làm hay chưa, như hiện tại có thể giải ra đáp án, chỉ cần như vậy là được." Nói rồi ông giơ ngón tay cái lên.

"Các cô cậu tự nhìn lại mình xem, trên lớp tôi giảng, tan học các em đã quên. Bạn học này có thể đã ghi nhớ nó vào đầu, đó là một học sinh vừa chăm chỉ vừa có trí nhớ tốt." Thầy Nhiêu nhìn Diệp Chiêu, "Em tên gì?"

"Diệp Chiêu."

Thầy Chiêu nhìn lại bài thi của Diệp Chiêu, thấy tên trên giấy, "Tên đẹp, thầy Nhiêu sẽ nhớ kỹ em."

Diệp Chiêu cười xán lạn, xem ra trong mắt thầy, có thể cào được bài thầy thì cô là mèo tốt. Làm mèo làm gì cũng được, miễn sao thắng Bạch Lộ là được.

Mà sắc mặt Bạch Lộ hơi trầm xuống, thậm chí có chút mờ mịt, từ nhỏ đến lớn Diệp Chiêu không phải đối thủ của cô ta, cô không thể ưu tú hơn cô ta, nhưng bài cho thêm khó như vậy, cứ cho rằng trước kia Diệp Chiêu đã làm rồi, nhưng lấy chỉ số thông minh của cô thì cũng không thể giải được? Vấn đề nằm ở đâu chứ?

Trong lòng cô ta hơi mơ hồ, nếu Diệp Chiêu có thành tốt như vậy thì chú Diệp sẽ không thiên vị cô ta như trước kia nữa?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp