Ký Chủ Đã Đẹp Lại Còn Điên

Chương 13: Thế thân của ánh trăng sáng trong giới giải trí (13)


1 tháng

trướctiếp

 

“Thật ra, có rất nhiều cách để đến với một người nào đó.” Tạ Ngọc nhẹ nhàng bâng quơ: “Nhẹ nhàng không được thì chỉ có thể mạnh bạo.”

Sở Hách nhìn về phía Tạ Ngọc, trong nháy mắt, ánh mắt hai người chạm nhau, hiểu được suy nghĩ trong lòng đối phương.

“Cần giúp đỡ không?” Sở Hách hỏi.

“Anh đồng ý giúp là tốt nhất.” Tạ Ngọc mỉm cười nói: “Tôi tránh được rất nhiều phiền phức.”

[Nhan Thất: Ký chủ, các anh đang nói gì vậy? Anh muốn anh ta giúp đỡ cái gì?]

[Tạ Ngọc: Giúp tôi theo đuổi Triệu Sâm.]

[Nhan Thất: Anh ta làm sao để giúp anh?]

Nhan Thất nghĩ đến mức đau đầu cũng không nghĩ ra được Sở Hách sẽ giúp Tạ Ngọc tăng độ yêu thích của Triệu Sâm lên bằng cách nào.

Sở Hách nhiều nhất cũng chỉ có thể đóng vai tình địch đi chọc giận Triệu Sâm, khơi dậy cơn ghen của anh ta.

Nhưng hiện tại độ yêu thích của anh ta đã giảm xuống dưới 10, nghĩa là Triệu Sâm không còn một chút cảm giác thích gì với Tạ Ngọc nữa, thứ còn sót lại cũng chỉ là ký ức về khoảng thời gian tươi đẹp khi anh ta và nguyên chủ ở bên nhau mà thôi.

Dưới tình huống như vậy, Sở Hách căn bản không có khả năng đẩy mức độ yêu thích của Triệu Sâm lên, thậm chí còn có thể càng làm càng hỏng, khiến cho độ yêu thích trực tiếp giảm xuống số âm.

Ở quán KFC trong góc phố, cạnh bên ô cửa kính có một người kỳ quái đội mũ, mặc áo hoodies xám xịt đang thưởng thức bữa cơm khó nhọc mới giành được của mình.

[Nhan Thất: Ký chủ, sao anh không đi tìm Triệu Sâm?]

[Nhan Thất: Anh lại bắt đầu lười làm việc nữa rồi.]

[Nhan Thất: Triệu Sâm và Lâm Nhiễm đã bắt đầu yêu đương cuồng nhiệt, nếu cứ tiếp tục như vậy thì anh ta sẽ sớm quên đi anh luôn.] ( truyện đăng trên app TᎽT )

Cho dù Nhan Thất có nói gì thì Tạ Ngọc vẫn giữ dáng vẻ không thèm quan tâm, hắn cắn miếng hamburger trong tay, há miệng uống cạn lon Coca.

[Tạ Ngọc: Làm ngôi sao đúng là phiền phức, muốn ra ngoài ăn hamburger thôi mà cũng phải mặc thành bộ dáng quỷ này.]

[Nhan Thất: Cho nên mới nói anh đặt ship không phải là được rồi à.]

[Tạ Ngọc: Đồ ship về không ngon bằng ăn tại chỗ.] #tytnovel.com#

Nhan Thất hầm hừ, hắn kén ăn thật, cậu cũng không biết hamburger ship về và hamburger ăn tại chỗ thì khác nhau bao nhiêu nữa.

[Nhan Thất: Ôi, không đúng, tôi đang nói chuyện giữa anh và Triệu Sâm, anh lại lảng sang chuyện khác.]

Tạ Ngọc vừa ăn khoai tây chiên vừa chơi trò chơi trên di động, chỉ lo thăng cấp đánh quái.

Nhan Thất bất lực không nói nên lời, nghi ngờ ký chủ của cậu trước khi xuyên không là một học sinh tiểu học.

[Nhan Thất: Ký chủ, nói thật đi, có phải anh đã có kế hoạch rồi không?]

[Tạ Ngọc: Kế hoạch gì?]

[Nhan Thất: Kế hoạch theo đuổi Triệu Sâm ấy, đến lúc này rồi mà anh vẫn còn giả vờ với tôi, anh có át chủ bài nhỉ.]

[Tạ Ngọc: Ừ.]

Nhan Thất lập tức phấn khích như vừa được tiêm máu gà, cậu biết mà, nếu Tạ Ngọc không có hậu chiêu thì đâu thể nào bình tĩnh như vậy.

[Nhan Thất: Có thể nói cho tôi biết được không? Kế hoạch của anh là gì? Để Sở Hách tấn công công ty của Triệu Sâm à?]

[Tạ Ngọc: Tại sao phải tấn công công ty của anh ta?]

[Nhan Thất: Làm cho anh ta phá sản đó.]

Đây là biện pháp tốt nhất mà Nhan Thất có thể nghĩ ra được, ở thế giới ban đầu, bởi vì Triệu Sâm cướp mất Lâm Nhiễm, Sở Hách không cam lòng nên đã xuống tay với công ty của Triệu Sâm, hại Triệu Sâm suýt chút nữa thì phá sản.

Tạ Ngọc để Sở Hách tấn công công ty của Triệu Sâm, sau đó trong lúc Triệu Sâm gặp khó khăn thì Tạ Ngọc giúp đỡ anh ta, Triệu Sâm chắc chắn sẽ rất biết ơn hắn, thế là công lược thành công.

[Tạ Ngọc: Ồ, đây cũng là một cách hay.] Hủy hoại sự nghiệp đáng tự hào của anh ta, khiến cho anh ta trắng tay, vậy thì anh ta chỉ có thể dựa vào mình.

Nhan Thất nghe Tạ Ngọc nói như vậy thì không khỏi ngẩn người.

[Nhan Thất: Ký chủ, anh không tính làm như vậy hả?]

[Tạ Ngọc: Tôi đã từng thử cách này nhưng mất rất nhiều thời gian, tôi thích thủ đoạn xử lý dứt khoát và gọn gàng hơn.]

Nhan Thất hoàn toàn sững sờ, dứt khoát và gọn gàng? Cách miêu tả của ký chủ không hiểu vì sao nghe rất nguy hiểm.

Lúc này, chuông điện thoại vang lên, có tin nhắn mới.

Tạ Ngọc mở ra, một bức ảnh kèm theo lời nhắn được gửi đến, nhà kho số bốn ở ngoại ô.

Khóe môi Tạ Ngọc nhếch lên thành một nụ cười: “Cũng khá hiệu quả.”

[Nhan Thất: Ký chủ, cái gì hiệu quả? Anh đang nói gì vậy? Là tin nhắn của Sở Hách à?]

Tạ Ngọc không trả lời cậu, hắn không nhanh không chậm ăn nốt miếng hamburger, sau đó dùng khăn giấy lau miệng rồi đứng lên.

[Nhan thất: Ký chủ, anh muốn đi đâu?]

[Tạ Ngọc: Đi làm nhiệm vụ.]

Bên ngoài nhà kho số bốn ở ngoại thành.

Nhan Thất nhìn tất cả mọi thứ trước mắt, thế giới quan bị đánh một cú thật mạnh.

[Nhan Thất: Ký chủ, đây là mục tiêu công lược của chúng ta nhỉ?] 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp