Buông Xuống

CHƯƠNG 7.2


3 tháng

trướctiếp

Tông Lan không phải là đồ ngốc, hai lần bất ngờ xảy ra, cậu tự nhiên nhận ra vấn đề.

Hơn nữa, thái độ của các điều tra viên ở Trung tâm tiếp nhận hoàn toàn khác hôm qua.

Đêm qua khi đưa ác đọa trở về, họ phát hiện ra điều gì trên người nó à?

Tông Lan không rõ, nhưng cậu biết, giấu giếm không đúng lúc là một việc ngu xuẩn.

Đặc biệt khi bản thân lại bị một tổ chức lớn ngắm đến.

Cậu cần sự trợ giúp của cơ quan chính phủ.

Bác sĩ trẻ im lặng một lúc lâu rồi gật đầu quyết đoán: "Có. Khoảng một tuần trước."

Đối diện hai ánh mắt nóng bỏng, Tông Lan suy ngẫm một lát: "Có vẻ như tôi có thể từ người biến dị...Và cả ác đọa, à, cô Cảnh từng giảng cho tôi, về cơ bản ác đọa là người biến dị bị ô nhiễm bức xạ, chung quy vẫn là cùng một thứ. "

Trước ánh mắt khích lệ của lão Giám đốc, cậu bộc lộ một phần suy đoán của mình.

"Có vẻ như tôi có thể thanh tẩy bức xạ từ cơ thể họ? Tất nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của tôi, chưa chắc đã đúng."

Vừa dứt lời, lại một tràng vỗ tay rào rào vang lên.

Vây quanh cậu là các chuyên gia y tế, nhân tài nghiên cứu khoa học và điều tra viên có thể đấm nứt tường chỉ bằng một cú đấm đều đồng loạt mỉm cười, như thể Tông Lan đã có đóng góp duy nhất vô nhị cho nhân loại.

"Tạ ơn trời, tạ ơn trời!"

Sau khi thêm lời tự thuật và kết quả kiểm tra, lần xác minh cuối cùng đã được thông qua, gương mặt của Liễu Quốc An sáng hồng lên vì phấn khích, khóe miệng kéo đến tận sau tai, lớn tiếng khen ngợi: "Năng lực thanh tẩy, chúng ta có được một người biến dị với năng lực thanh tẩy!"

"Ý của ông là tôi là người biến dị ạ?"

Tông Lan giả vờ ngơ ngác: "Nhưng tối hôm qua tôi có hỏi cô Cảnh, cô ấy bảo tôi không phải người biến dị mà."

"Tình huống này có nhiều khả năng lắm."

 Trưởng bộ phận Y tế đẩy gọng kính lên: "Một số người biến dị có thể kiểm soát và che giấu hoàn hảo phóng xạ trên người, thiết bị bình thường rất khó phát hiện ra. Mục đích chúng tôi lấy máu của cậu chính là để xác định và kiểm tra thêm."

"Mặc dù kết quả kiểm tra máu vẫn chưa có, nhưng với tình hình hiện tại thì cậu rất có khả năng đã thức tỉnh năng lực đặc biệt, là người biến dị."

"Thì ra là thế."

Tông Lan vuốt ngón tay mình, cố tình thể hiện chút bất an trên mặt: "Đây có phải là chuyện rất khó tin không? Ý tôi là... Tôi sẽ bị đưa đi nghiên cứu sao?"

Câu hỏi này vừa nêu ra, tất cả mọi người đều nở nụ cười hiền lành.

"Tất nhiên là không rồi, con trai à, cậu là một thiên tài đấy."

Liễu Quốc An cười nói: "Người biến dị thức tỉnh được năng lực như vậy là phúc lợi chung của toàn nhân loại."

"Chỉ có trong phim ảnh mới có tình tiết bắt nhốt thiên tài lại để nghiên cứu thôi. Chúng tôi sẽ chỉ dẫn, bồi dưỡng, dạy cậu cách làm chủ sức mạnh và dẫn dắt cậu bước lên con đường đúng đắn."

Trưởng bộ phận Y tế không hổ là cộng sự cũ của Liễu Quốc An, hát đệm rất ăn ý: "Ý của Giám đốc Liễu là, ông ấy muốn mời cậu gia nhập tổ chức điều tra viên chính thức của nhà nước, Trung tâm tiếp nhận thành phố Giang Châu."

"Thế nào, chàng trai, có muốn cân nhắc không?"

Mặc dù nói cân nhắc nhưng thực tế đội Hậu cần đã bắt đầu in hợp đồng nhanh nhất có thể và đang trên đường gửi tới. Chỉ cần chàng trai trẻ trước mặt gật đầu đồng ý, ký tên gia nhập là họ có thể lái ngay một chiếc xe tải nhỏ đến chở đồ đến bệnh viện ŧâɷ ŧɦần.

Giang Châu có một người biến dị thức tỉnh năng lực thanh tẩy, tin tức này nếu tung ra ngoài thì Hỏa Kỵ sĩ và Quỹ Sinh Mệnh nhất định sẽ cướp lấy, Trung tâm tiếp nhận phải dùng điều kiện hấp dẫn nhất để giữ chân nhân tài này.

Trông có vẻ là cuộc trao đổi của ba người, thực tế nửa số điều tra viên của trụ sở cũng vì thế mà bận rộn. Bên cạnh còn có một nhóm sẵn sàng vỗ tay bất cứ lúc nào.

Một bên khác, Trưởng bộ phận Y tế vẫn đang khuyên bảo chân tình.

"Trung tâm tiếp nhận thành phố Giang Châu là một trong sáu trung tâm lớn của liên minh Hoa Hạ, trình độ khoa học và sức chiến đấu đều nằm trong top dẫn đầu. Nội bộ rất đoàn kết, hợp tác cùng có lợi và luôn giúp đỡ lẫn nhau. Gần đây tỷ lệ thương tật giảm xuống đáng kinh ngạc 5%, so với Hỏa kỵ sĩ bên cạnh là 40%, Quỹ Sinh Mệnh 007 không ngừng nghỉ, có thể nói là lựa chọn hưu trí tốt nhất."

"Người biến dị rất coi trọng việc có người dẫn dắt, ở đây có thầy dạy võ cổ truyền, nhu thuật, đao Kikru, kiếm thuật, quyền giáp, toàn bộ thuật chiến đấu cận chiến và vũ khí lạnh, tất cả cậu đều có thể tùy ý lựa chọn."

"Nghe có vẻ không tồi."

Tông Lan nghĩ, những lời còn lại thì thôi khỏi nói.

Không hiểu sao, cậu có một linh cảm kỳ lạ.

Năng lực của bản thân tuyệt đối không đơn thuần là thanh tẩy bức xạ bị ô nhiễm, mà là thu hoạch và cướp bóc như Thần chết đang thu hoạch cánh đồng lúa mì.

Thậm chí khi mắt biến thành màu đỏ, trong quá trình làm điều đó, thời gian cũng sẽ dần chậm lại, nhưng cậu vẫn hành động tự do trong bộ phim chạy chậm đó.

Năng lực này giống như ma quỷ, không có nguồn gốc, không biết mục đích, cũng chẳng biết công dụng. Thậm chí còn đem lại hậu quả khó có thể phục hồi cho cậu.

Ngay cả khi không có lời cảnh báo của L, trong lòng Tông Lan cũng rõ, đây là bí mật không thể nói. Bởi vì cho đến nay, cậu không tìm thấy thể loại năng lực của mình thuộc về nhóm nào trong phân loại người biến dị công khai trên mạng.

Người giỏi hơn thiên tài gọi là quái tài, người giỏi hơn quái tài là kẻ điên, còn giỏi hơn kẻ điên, vậy chỉ có thể gọi là quái vật.

Không ai muốn bị coi là quái vật cả.

"Thế này đi, tôi suy nghĩ một chút, ngày mai sẽ cho ông câu trả lời."

...

Chờ tất cả mọi người rời đi, đứng trước cửa sổ tầng hai nhìn chiếc xe việt dã rời Trung tâm tiếp nhận, Liễu Quốc An bấm nút chống nhìn trộm trên tường kính trong suốt rồi quay lại hỏi: "Đã có kết quả chưa?"

"Có rồi. "

Trưởng bộ phận Y tế báo cáo mẫu máu ống xét nghiệm nhanh từ máy liên lạc.

Khi đọc, vẻ mặt ông dần trở nên nghiêm túc: "Đợi đã... Sao có thể? Trong máu không phát hiện dấu vết nhiễm bức xạ nào cả, không có một chút nào."

Nhận ra vấn đề nghiêm trọng, nụ cười rạng rỡ trên mặt Liễu Quốc An hơi đờ ra: "Không thể nào."

Tất cả mọi người đều biết, sau đại học thì tia vũ trụ đã thay đổi cấu tạo sinh vật của toàn Trái Đất.

Ngay cả người bình thường cũng sẽ có ít nhiều lượng phóng xạ tồn dư trong cơ thể, thường ở mức 5 điểm tiêu chuẩn.

Trong khi đó, mẫu máu của Tông Lan lại sạch đến mức không tìm được 1 điểm tiêu chuẩn.

Máu tinh khiết đến thế, phòng thí nghiệm Quỹ Sinh Mệnh cũng không thể tìm ra một ống.

Đọc xong bản báo cáo máu được mã hóa này, Trưởng bộ phận Y tế hít sâu một hơi: "Không có phóng xạ nhiễm bẩn tán loạn, trong cơ thể cũng không có nguồn gốc. Xét từ mẫu máu thì thực sự không phải là người biến dị."

Trong mẫu máu không có phóng xạ, có nghĩa khoảng cách trở thành người biến rất xa, càng có nghĩa là lật đổ hoàn toàn suy đoán của họ trước đây.

Liễu Quốc An nhíu mày thành chữ Xuyên: "Làm sao có thể... Cậu nhóc này cũng tự nói có thể thanh tẩy nguồn phóng xạ, còn vượt qua được thử nghiệm nguồn phóng xạ của chúng ta. Làm sao có thể không phải người biến dị chứ? Không thể nào, chúng ta nhất định đã bỏ sót điều gì đó." ( truyện đăng trên app TᎽT )

Ông nhăn mặt, suy tư hồi lâu tại chỗ: "Abel, mở chế độ dự đoán mô phỏng."

"Đã nhận yêu cầu. Đối tượng từng hai lần tiếp xúc nguồn phóng xạ cao."

Giọng nói của Abel đúng lúc vang lên: "Biến động ô nhiễm lần thứ nhất là cấp C, còn chưa xác định có rò rỉ phóng xạ hay không; Lần thứ hai là cấp B, chắc chắn có rò rỉ phóng xạ."

"Người bình thường tiếp xúc hai lần phóng xạ cao chỉ có hai khả năng. Một: tử vong tại chỗ, hai: cơ thể sụp đổ, bị đồng hóa thành nguồn phóng xạ thứ cấp. Kết quả mô phỏng dự đoán cho thấy, đối tượng không thuộc hai khả năng này."

Liễu Quốc An chắp tay sau lưng: "Dùng quyền Giám đốc chi nhánh của tôi để đăng ký vào cơ sở dữ liệu Hội nghị Tiêm Đỉnh, tải kết quả báo cáo máu lên, kết hợp với DNA để tìm kiếm từ khóa."

"Đang tìm kiếm... Vui lòng đợi... "

Trí tuệ nhân tạo vẫn đang tìm kiếm, Trưởng bộ phận Y tế đã nghe ra ý nghĩa trong đó: "Giám đốc, ông cho rằng...?"

"Đúng vậy." Lão Giám đốc chậm rãi gật đầu: "Tiếp xúc phóng xạ mạnh như thế mà không chết, cơ thể không xuất hiện phản ứng đào thải, thậm chí không có chút phóng xạ dư lại."

"Loại trừ mọi khả năng, câu trả lời cuối cùng chỉ có một. Có lẽ, mức độ phóng xạ mà cậu ta tiếp xúc vẫn chưa đủ để khiến cậu ta biến dị."

Giọng Abel gần như đồng thời vang lên: "Tìm kiếm hoàn tất. Đã điều chỉnh khả năng thứ ba từ cơ sở dữ liệu mật của Hội nghị Tiêm Đỉnh, đối tượng có thể vẫn đang ở giai đoạn biến đổi."

Quả nhiên.

Dù đã dự liệu từ trước nhưng họ vẫn không khỏi kinh ngạc.

Mắt Trưởng bộ phận Y tế mở to như chuông đồng, gần như không kiểm soát được sự mất bình tĩnh của mình: "Cậu ta vẫn đang ở giai đoạn biến đổi ư?!"

Liễu Quốc An rút một điếu thuốc từ bao ra, chậm rãi châm lửa: "Tôi nhớ ngày xưa cũng từng xuất hiện trường hợp người bình thường chưa biến dị nhưng đã thức tỉnh khả năng đặc biệt từ sớm."

Giai đoạn biến đổi là chỉ khoảng thời gian biến đổi từ người bình thường thành người biến dị.

Dân gian có câu nói bất thành văn rằng lần đầu tiên tiếp xúc với bức xạ càng cao thì tài năng và năng lực sẽ càng mạnh mẽ sau khi biến thành người biến dị.

Với đa số người bình thường, chỉ cần tiếp xúc phóng xạ cấp E là có khả năng biến dị.

Nếu bức xạ ở mức D hoặc C, có thể sẽ có một số rất nhỏ người bình thường may mắn sống sót, kiểm soát sức mạnh của bản thân và trở thành người biến dị.

Thế mà bức xạ cấp B lại không thể kích hoạt biến dị? Thậm chí còn thức tỉnh khả năng thanh tẩy từ sớm nữa?

"Tiềm năng như thế... Tên quái vật này đến từ đâu vậy?!"

Trưởng bộ phận Y tế ngỡ ngàng đến mức không thể diễn tả thành lời.

Ông ta lẩm bẩm: "Tôi nhớ người biến dị cấp A của Hỏa Kỵ sĩ bên cạnh cũng từng thức tỉnh năng lực sớm, trở thành nhân tố ngoại lệ được nhận vào Hỏa Kỵ sĩ. Sau một Nɦịệლ ҩụ cấp A người đó mới hoàn toàn biến đổi..."

Người biến dị cấp A đó thức dậy là cấp A, trở thành át chủ bài của Hỏa Kỵ sĩ.

Lúc đó Liễu Quốc An và Quỹ Sinh Mệnh đều ganh tị một thời gian dài. Không ngờ bây giờ cũng có được một người.

"Khi cậu ta thực sự trở thành người biến dị, chẳng phải thức tỉnh là có thể chiến đấu với Hỏa Kỵ sĩ luôn sao?"

Nói gần thì một người biến dị thanh tẩy cấp cao, đối với Trung tâm tiếp nhận là chuyện tốt lành vô cùng. Nói xa hơn, Hội nghị Tiêm Đỉnh sẽ tổ chức đội hình thi đấu theo từng khu căn cứ, căn cứ Giang Châu của họ cũng có thêm cơ hội chiến thắng.

Đang nói chuyện, máy truyền tin đột nhiên vang lên.

Ông Giám đốc nhấc máy lên, nhìn thấy không khỏi bật cười ha hả: "Điều tra viên Dư Chí Cường của đội Điều tra, tên nhóc này đúng là khá. Bảo cậu ta đưa người về thôi mà còn làm cho người ta đồng ý gia nhập ngay tại chỗ, xác minh giọng nói thành công, Abel đang tiến hành thiết lập hồ sơ điều tra viên mới, chỉ chờ chính thức gia nhập thôi."

Liễu Quốc An gọi điện thoại tới đội Điều tra: "Đã tuyển dụng thành công một người biến dị có tiềm năng vô hạn, Dư Chí Cường của đội Điều tra lập công lớn! Tiền thưởng của bộ phận điều tra trong tháng này đã tăng gấp đôi!”

Nghe tiếng reo hò truyền từ đầu dây bên kia, ông Giám đốc mỉm cười cúp máy rồi quay đầu mở danh bạ.

"Bây giờ đã chiêu mộ đối tượng đã thành công, tôi gọi cho hai ông già Hỏa Kỵ sĩ và Quỹ Sinh Mệnh ngay bây giờ. Đúng rồi, việc cậu ta thức tỉnh khả năng đặc biệt trước khi trở thành người biến dị thì tạm thời đừng nói lung tung, sau tôi sẽ khóa hồ sơ của cậu ấy lại, cũng là một hình thức bảo vệ cậu nhóc này."

"Vâng, được ạ." Trưởng bộ phận Y tế vẫn đứng bên cạnh, suy nghĩ lung tung khiến mặt mày nhăn nhó.

Không hiểu sao, ông cứ cảm thấy họ dường như đã bỏ sót điều gì đó.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp