Ở vùng biển Đại Tây Dương rộng lớn, dưới mặt nước xanh thẳm là cả một thế giới rộng lớn đầy bí ẩn. Dưới mặt biển tưởng như phẳng lặng ấy là những cuộc ganh đua, cạnh tranh khốc liệt, cá lớn nuốt cá bé, những kẻ lươn lẹo, hoặc âm trầm ngụy trang mình, kẻ mạnh thì có thể ngang nhiên không e sợ lùng sục con mồi,.. tất cả đều vì một mục đích duy nhất là săn mồi.
Trong cái nhịp sống nhộn nhịp ấy một con cá ép lẻ loi bơi một mình chầm rì rì, thỉnh thoảng mới cong mình một cái để giữ mình không chìm xuống thì phá lệ nổi bật. Nếu như không để ý kĩ ta sẽ tưởng đó là xác một con cá chết trôi lơ lửng.
"Điều này thật bất thường? Một con cá ép đi một mình" một con hải quỳ thốt lên với con cua đang cung phụng trở mình trên lưng.
Con cua vẫn bảo trì im lặng mắt điếc tai ngơ trước lời lảm nhảm của hải quỳ. Nhưng nó đã coi thường vị tổ tông trên lưng mình hết tự hỏi "Vì sao lại thế?" lại tự bổ não ra một vở kịch yêu hận tình thù, bổ rồi lại bổ đến nỗi con cua không còn cách nào phải lên tiếng " Có gì lạ đâu cá ép cũng có vây đuôi , có thể tự bơi." Nghe thấy tiếng đáp lại rốt cuộc cái miệng liên thanh kia cũng ngừng lại "Ừ ha. Cái gì! Ý ngươi bảo ta vô dụng , tàn phế không tự lo cho bản thân được phải dựa vào ngươi để sống sao?" Lại thế nữa! con cua hối hận xanh ruột tự dưng đi đáp lại cái đồ não bổ không thuốc chữa này làm gì. Nghĩ thì nghĩ thế nhưng nó vẫn ngoan ngoãn, nhỏ nhẹ " Nào có là ta cần ngươi, ta không thể sông thiếu ngươi. Đừng giận nữa không có ngươi ta không sống nổi....." Nhẹ giọng dỗ giành không chút nào thiếu kiên nhẫn có vẻ như chuyện này thường xuyên xảy ra cua mặt không đỏ tim không đập cái bản mặt ngang đúng chất họ nhà nó vẫn thốt ra những lời tâm tình dỗ vị nào đó., dần dần đi xa.
Bỏ lại nguyên nhân gây ra cuộc "cãi vã" tiếp tục giả chết. Mà nhân vật chính của chúng ta , người nghe hết cả cuộc đối thoại vừa rồi nhưng vẫn làm tròn một vai xác chết chuyên nghiệp lúc này bỗng thở dài một cái rồi lại lạc trôi. Cá ép nghĩ nó cũng không muốn đi một mình đại dương rộng lớn như thế có thể được quá giang thì tốt biết bao tự bơi thì đén bao giờ. Nghĩ vậy nó lại thở dài một hơi nữa. Càng nghĩ nó càng tức cả họ nhà nó ai cũng có thể đi nhờ mà sao đến lượt nó lại không ai cho đi cơ chứ. Nhắc đến chuyện này phải quay lại 2 hôm trước nó đã đến tuổi trưởng thành theo truyền thống gia đình dòng họ phải ra ngoài lập nghiệp kiếm sống. Tiện thể nhắc đến nghề nghiệp của dòng họ là một công việc đấy nghệ thuật và khôn khéo, chúng nó cần tìm một "kim chủ ba ba" uy vũ, to lớn để có thể mang chúng nó "bay". Đây là 1 công việc không hề đơn giản tìm được "ba ba" ưng ý thì phải trổ tài ăn nói, câu dẫn, dụ dỗ để "baba" mủi lòng cho đi nhờ , còn phải ngoan ngoãn, nghe lời, hiểu chuyện, không làm vướng tay chân khi "baba" làm việc,... tất cả đều càn tài năng mới làm được. Cả họ nhà nó ai cũng là thiên tài của thiên tài được cưng chiều , che chở, chán rồi đi tìm "baba" khác nhưng vẫn được chào đón. Nó có lẽ là phế vật của dòng họ cá ép, đến giờ vẫn không có "baba" nào.
Mấy hôm trước nó có gặp một con cá mập khá to lớn, có vẻ mới thành niên chắc cũng đi ra ngoài kiếm sống như nó. Đồng trang lứa sẽ có tiếng nói chung thế là nó quyết định chọn con cá mập này làm mục tiêu. Nhưng con cá mập không thích nó, rất hung dữ, nó nói rách cả cổ mà không hề phản ứng, chán quá nên nó bỏ đi luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT