“Đan Thanh, ai gia có thể buông tay, chỉ là không thể thật sự mặc kệ bọn họ đi tìm chết. Ai gia vẫn muốn cứu bọn họ một lần nữa đi? Lâm gia chẳng lẽ không thể để Lâm gia bị tịch thu gia sản, diệt tộc sao?” Thái hậu nói.
“Nương nương, người Lâm gia nếu chịu nghe lời tự nhiên không sao. Hiện giờ bọn họ động tâm tư khác, Đại lão gia cùng nhị lão gia là người thế nào ngài không biết sao?” Phạm cô cô thở dài.
Lâm Tín cùng Lâm Thần đều là hạng người vô năng.
Người vô năng nghe lời thì thôi, chỉ sợ vô năng lại không nghe lời, muốn tự mình làm việc còn muốn gạt ngài.
“Bọn họ không chịu nghe ngài, sớm muộn gì cũng gây ra chuyện. Khi đó ngài làm sao chối bỏ trách nhiệm? Ngài từ bỏ đi, sau này mặc kệ ai làm Hoàng Đế tiếp theo, ngài đều là Thái Hoàng Thái Hậu. Huống chi, bệ hạ còn trẻ, dù đã biết chuyện của Hà thị thì sao? Hắn chỉ có thể nhận ngài. Tuệ mỹ nhân vào cung nhiều năm cũng vô dụng? Ngài tội gì chứ? Ngài không bằng nghỉ ngơi một chút.” Phạm cô cô nói.
“Thôi. Ngươi đi thỉnh Hoàng Đế đến đây đi.” Thái hậu bỗng nhiên cười.
Bà vốn không phải người hay rối rắm, năm đó còn dám đánh đổi con, huống chi hiện giờ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT