Đúng là hắn chú ý, mới có Liêu Yên ngày hôm nay.
Lại hoặc là nói, là bởi vì Vân Li năm đó đối với quyển du ký kia chú ý, mới thúc đẩy ngày hôm nay.
“Hiện giờ trong triều nhiều lão thần xin về hưu, nếu người này quả thật làm rất tốt, qua mấy năm nữa có thể điều nhiệm.” Hạ Cẩn Li nói.
Vân Li gật đầu: “Trước chúc mừng bệ hạ.”
Chờ tranh đưa tới, là tranh sơn thủy.
So với vẻ non nớt năm đó, hắn hiện giờ lão luyện hơn nhiều. Núi non sương khói mờ ảo, tùng xanh bách biếc, còn có hạc trắng trong rừng, đơn giản lại có một vẻ khác biệt.
“Bức tranh này hợp với bệ hạ. Bất quá ta cũng thích.” Vân Li nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT