“Là Hoàng Đế không phải, ngươi hiện giờ đâu còn là năm đó, con cái đều sinh hai đứa. Lóng ngóng tay cũng là có. Là Hoàng Đế không biết nặng nhẹ, ai gia thay ngươi mắng hắn là được.” Thái hậu nói.
“Mẫu hậu ngàn vạn lần đừng trách tội bệ hạ. Là thần thiếp tự mình không biết lượng sức…” Hoàng hậu khóc ròng nói.
“Thôi được rồi, không truy cứu chuyện này. Ai gia không nói Hoàng Đế nữa là được. Hai vợ chồng các con quan tâm nhau là chuyện tốt, việc đã đến nước này, không cần nghĩ nhiều. Cứ dưỡng cho tốt, không khỏi không được. Con còn trẻ mà.” Thái hậu nói.
“Dạ, đa tạ mẫu hậu thông cảm. Chỉ là nhi thần đến lúc này, chỉ sợ phải tĩnh dưỡng nửa năm… Cung vụ không thể không người quản. Nhi thần cũng nên sắp xếp ổn thỏa, vừa lúc mẫu hậu đến…”
“Con mới gấp gáp về, ngày mai nói tiếp. Thân mình quan trọng, ai gia lo lắng cho thân mình con, cung vụ không vội.” Thái hậu ngắt lời Hoàng hậu: “Đã về là tốt rồi, trong cung luôn có cách. Đều đi đường xa mệt mỏi, nghỉ ngơi cả đêm đi, ngày mai ai gia ở Từ An Cung chờ các con đến, Hoàng hậu con không cần đến. Con muốn sắp xếp thế nào, bảo người bên cạnh con đến nói là được.”
“Dạ, vậy nhi thần nghe theo mẫu hậu.” Hoàng hậu kỳ thật còn chưa nghĩ kỹ.
Chỉ có hai con đường, hoặc là Thái hậu tiếp quản, hoặc là gọi người có vị phân nhất phẩm phi tiếp quản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play