Hạ Cẩn Li lại xoa xoa giữa mày: “Không có việc gì. Trẫm chỉ là có chút ngoài ý muốn.”
“Sao không nói với Hoàng hậu?” Hạ Cẩn Li hỏi.
“Gần đây, thần thiếp không muốn đụng chạm đến. Thứ hai, cũng không muốn thể hiện bản thân. Cho nên riêng đến nói với bệ hạ. Bệ hạ chỉ cần một câu thôi, thần thiếp coi như chưa từng đến.” Vân Li nói.
Hạ Cẩn Li bật cười: “Ngươi đó, sao ngươi biết việc dựng lều cháo ở Kinh Thành là lãng phí?”
Vân Li chớp mắt: “Thần thiếp lớn lên ở Kinh Thành, năm xưa tứ phòng Thích gia cố nhiên không bằng đại phòng phồn hoa, cũng là một trong những quý tộc hàng đầu ở Kinh Thành. Thần thiếp khi còn nhỏ được sủng ái, tự do ra vào, đạo quán ngoài thành, chùa miếu, am ni cô, còn có các thôn trang đều đã đi qua. Năm rồi ngẫu nhiên có tai họa, dù lớn hay nhỏ, cũng không thấy có dân nạn vào thành. Nơi này dù sao cũng là dưới chân thiên tử, đây chẳng phải là thường thức sao?”
Hạ Cẩn Li trầm mặc.
Đúng vậy, đây chẳng phải là thường thức sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play