“Ta chẳng muốn cùng ngươi dài dòng. Chỉ là những lời năm xưa ta từng thưa cùng đại tỷ tỷ, nay cũng nói lại một phen với ngươi. Nếu ngươi biết điều, giữ phận, vẫn là Thích gia phu nhân tôn quý. Ngươi còn có thứ tử, thứ nữ, cùng cháu đích tôn chưa chào đời. Nhưng nếu ngươi lại cố ý tìm đến đường chết, e rằng cả phủ này khó tránh khỏi họa diệt vong. Ta đối với ngươi chỉ là chán ghét, chẳng buồn để mắt tới. Nhưng ngươi thử đoán xem, Hoàng hậu nương nương hận ngươi đến mức nào? Ngươi cho rằng con ngươi đã mất, có thể xóa bỏ được nỗi hận Hoàng hậu mất đi huynh trưởng, mất đi long thai, thậm chí về sau khó bề có lại giọt máu hoàng tộc hay sao? Nàng, Tạ gia, liệu có buông tha, hay sẽ gắt gao nhìn chằm chằm vào các ngươi về sau?”
Vân Li xoay người định bước đi.
“Ngươi đừng đi, đợi một lát.” Tưởng thị gắng gượng ngồi dậy.
Vân Li quay đầu, tĩnh lặng nhìn bà ta.
“Hạc Nhi không thể nào… không thể nào bảo Trương thái y dâng cho Hoàng hậu thứ đồ ô uế của kẻ mắc bệnh dịch. Nó không làm chuyện đó. Nó chỉ… chỉ muốn Hoàng hậu không thể sinh thêm quý tử. Trương thái y tự mình chủ trương. Có lẽ, có kẻ đứng sau lưng quỷ kế…”
“Vậy thì sao? Dẫu hắn không trực tiếp gây ra, những việc hắn đã làm trước đó cũng dẫn đến kết quả tương tự. Về phần Trương thái y kia, bệ hạ đã sai người nghiêm trị, đến nay vẫn chưa có kết quả khác. Chỉ có một lời giải thích, Trương thái y muốn lôi kéo mọi người cùng chết. Hắn ta vì con trai ngày ngày cờ bạc, khó bề dạy dỗ, nên đã thất vọng cùng cực.”
Thật là một kẻ rắp tâm đen tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play