Không nói bừa, đây xem như từ sau sự kiện ám sát gần nhất, lần Hạ Cẩn Li vào hậu cung thoải mái và thả lỏng nhất.
Vân Li dâng trà xong cười khanh khách: “Bệ hạ gầy đi nhiều.”
“Thấy nhiều máu, ăn không ngon.” Hạ Cẩn Li không hiểu sao lại nói ra một câu như vậy.
Vân Li liền nói: “Bệ hạ lại dọa thiếp, những nghịch tặc đó đều đáng chết.”
“Ái phi nghĩ vậy sao? Liên lụy cả chín tộc, già trẻ, cũng đáng giết?” Hạ Cẩn Li cầm chén trà lên, uống một ngụm, không nhìn Vân Li, như lơ đãng hỏi.
Vân Li nghiêng đầu: “Chín tộc cùng già trẻ cố nhiên vô tội, họ bị liên lụy. Nhưng quốc pháp là vậy. Quốc pháp cũng không phải một mình bệ hạ định ra. Những nghịch tặc đó trước khi ám sát, chẳng lẽ không nghĩ tới sao? Là chính họ đem vận mệnh toàn tộc ra đánh cược, thua trách ai được? Dù người trong thiên hạ xem, chẳng lẽ chỉ nói bệ hạ tàn bạo?”
Tàn bạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT