Lúc này, vừa đi vừa hồi tưởng, Thích Tiêu Hạc liền bình tĩnh lại.
Chu Huân tiễn hắn ra ngoài, hắn liền nói: “Trở về nói với vị tài nhân kia, lời ta vừa rồi có phần thất lễ. Dù sao cũng là anh em một nhà, hy vọng tài nhân sống tốt mới phải. Đều là người một nhà, nếu có lời nào không hay, xin tài nhân thứ lỗi. Ta đã lỡ lời, nói năng quá đáng. Về phần Quý phi nương nương, lần sau nếu có gặp mặt, ta cũng sẽ khuyên nhủ vài câu. Bảo nàng đừng cậy vào thân phận mà đối xử không tốt với muội muội mình.”
Nói rồi, hắn liền tháo ngọc bội bên hông xuống đưa cho Chu Huân: “Công công cầm lấy.”
Chu Huân chối từ vài lần rồi nhận lấy: “Đại công tử yên tâm đi, tài nhân nhà chúng ta là người mạnh miệng mềm lòng, đều là người thân thích máu mủ, không có gì không thể nói. Lời ngài dặn, nô tỳ một chữ cũng không sai lệch nói lại với tài nhân.”
“Làm phiền ngươi. Vậy thần xin phép đi trước.” Thích Tiêu Hạc nói.
“Tiễn đại công tử.” Chu Huân thập phần khách khí cúi người.
Đi ra ngoài một đoạn, Thích Tiêu Hạc ngẫm lại câu ‘mạnh miệng mềm lòng’, khẽ cười nhạo một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT