Xuyên Thư: Thế Thân Bạch Nguyệt Quang Ở Chương Trình Giải Trí Bạo Hồng

Chương 8


3 tháng

trướctiếp

 

Đến tập thứ hai ngày hôm sau, tổ tiết mục sắp xếp khách mời đi đến vườn bách thú ở thành phố kế bên.

Mới đầu người xem cũng đều thấy khó hiểu, rõ ràng sở thú ở thành phố Hoa cũng được xem như đứng đầu vườn bách thú của cả nước, sao còn muốn bỏ gần tìm xa đi đến tận thành phố kế bên để quay.

Tuy khó hiểu, nhưng mọi người vẫn tiếp tục theo camera chương trình xuất phát.

Đạo diễn đã nói với mọi người giờ khởi hành từ tối qua nên hôm nay mọi người đều dậy cùng lúc, cùng nhau ăn sáng rồi lên đường.

Trên xe, Khương Tô Mịch vẫn ngồi cùng Từ Lam.

Bữa sáng do tổ tiết mục chuẩn bị, thêm việc Khương Tô Mịch cố ý tránh Kỷ Trì Sâm, cho nên hai người mãi đến khi lên xe cũng không giao tiếp gì với nhau.

Sau hơn hai giờ lái xe, cuối cùng cũng đến được sở thú ở thành phố bên cạnh định đến.

Khán giả vẫn đang mong chờ xem sở thú nào sẽ khiến tổ chương trình từ bỏ vườn bách thú ở thành phố Hoa, kết quả khi máy quay tập trung vào cánh cổng gỗ trông hết sức bình thường, khán giả không khỏi có chút thất vọng và bối rối.

[Tại sao lại muốn đến đây?]

[Vườn bách thú ở thành phố Hoa quay sẽ đẹp hơn.]

Sau khi để tất cả khách mời đều đã xuống xe và đi vào công viên, đạo diễn mới bước ra giải thích.

"Sở thú Mông Sơn đã hủy bỏ các buổi biểu diễn động vật ngay từ những năm đầu thành lập và do sở thú lại nằm ở khu vực hẻo lánh, thu không đủ chi. Cho nên để cung cấp môi trường sống tốt hơn cho các loài động vật, hiện tại sở thú này đã bắt đầu chương trình nhận nuôi động vật hoang dã. Mọi người có thể tìm thấy đường link liên kết để nhận nuôi trên tài khoản chính thức của sở thú."

Không chỉ vậy, tổ chương trình còn đặt link nhận nuôi ngay bên dưới giao diện phát sóng trực tiếp.

Chương trình làm điều này không chỉ để giúp đỡ vườn thú Mông Sơn mà còn giúp đỡ các vườn thú khác trên khắp đất nước.

Các buổi biểu diễn động vật quả thực rất thú vị nhưng lại nó lại gây hại tới bản thân các loài động vật.

Sau khi nghe đạo diễn giải thích, rất nhiều người tìm kiếm thông tin liên quan, sau khi tìm hiểu toàn bộ câu chuyện, những người nói không hiểu cũng bớt đi rất nhiều.

Sau đó, khách mời đi theo nhân viên vườn thú tham quan vườn thú.

Khán giả cũng dần phát hiện ra rằng sở thú tuy không đẹp đẽ như các vườn bách thú khác ở thành phố Hoa nhưng vẫn có đủ mọi thứ cần có, sở thú cũng không đối xử khắc nghiệt với động vật vì thiếu kinh phí, môi trường sinh sống của chúng rất sạch sẽ và thức ăn cũng rất tươi.

Đáng yêu nhất chính là những bé hổ con mới sinh, sau khi được sự cho phép của sở thú, có vài khách mới đã thay quần áo vào cho chúng ăn.

Khương Tô Mịch vẫn luôn ở cùng Từ Lam và Dương Mạn, không hề nói chuyện với Kỷ Trì Sâm.

Kỷ Trì Sâm ban đầu vốn muốn đưa bình sữa cho Khương Tô Mịch,nhưng phát hiện một nhân viên khác đã đưa bình sữa cho Khương Tô Mịch trước anh ta rồi.

Kỷ Trì Sâm không nghĩ cho những con hổ đó ăn nên đặt bình sữa xuống.

Không biết tại sao mà những chú hổ nhỏ luôn đặc biệt thích vây quanh Khương Tô Mịch.

Những vị khách mời khác cũng không chống cự được sự đáng yêu của những con hổ nhỏ, vây quanh Khương Tô Mịch ngắm nhìn những chú hổ con.

Kỷ Trì Sâm đứng gần đó, lạnh lùng nhìn những con hổ nhỏ đang rúc vào ngực Khương Tô Mịch.

Nên ném hay quăng chúng ra ngoài thì tốt hơn đây?

Trước khi rời sở thú, các khách mời đã cùng nhau nhận nuôi 10 con vật trong 5 năm dưới danh nghĩa tổ chương trình, đồng thời thể hiện tâm ý của chương trình

Nhiều khán giả biết được câu chuyện cũng đã đăng ký nhận nuôi những con vật mà bản thân yêu thích.

Trong suốt chuyến đi đến sở thú, chỉ có Khương Tô Mịch và Kỷ Trì Sâm gần như không giao thiệp gì với nhau, những người không thích CP của hai người cuối cùng cũng tìm ra lý do để phản bác và chỉ trích.

[Tối qua những người vẫn còn ăn đường của hai người này thì hãy tỉnh lại đi.]

[Lúc nãy khi cho hổ con ăn mọi người không thấy ánh mắt lạnh lùng của tổng giám đốc Kỷ sao? Rõ ràng là anh ấy không thích Khương Tô Mịch.]

[Ta nói, ghép CP có thể không được nhiều người đồng tình, nhưng cũng không thể bất chấp như vậy.]

[Hôm qua quả nhiên chỉ là diễn kịch mà, chỉ là không thể nào ngày nào cũng diễn mãi được, rồi kiểu gì cũng bị lộ.]

[Khương Tô Mịch ngày ngày đều lên đây cọ nhiệt độ còn không bằng bản thân tự cố gắng.]

Ngay cả những khán giả muốn lên tiếng thay họ cũng không biết nói gì sau khi xem buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay, vì vậy họ không còn cách nào khác ngoài việc rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, không muốn xem những bình luận khó chịu đó.

Sau khi từ sở thú trở về, buổi ghi hình của chương trình thứ hai chính thức kết thúc, các khách mời quay trở lại biệt thự lấy hành lý rồi rời đi.

Tài xế của nhà họ Kỷ đã sớm xuống xe, giúp Khương Tô Mịch mang hành lý lên xe trước.

Sau khi Khương Tô Mịch thu dọn đồ đạc, cầm một chiếc túi nhỏ bước ra ngoài và thấy Kỷ Trì Sâm đang đứng bất động trước cửa biệt thự, kéo vali của mình, Khương Tô Mịch liếc nhìn anh nói: "Anh đã chuyển nghề làm người gác cửa từ khi nào vậy?"

Kỷ Trì Sâm: “Hôm nay tài xế bận, em cho anh đi nhờ một đoạn.”

Khương Tô Mịch lên xe ngồi xuống, nghe anh nói, cô liền từ chối: "Không tiện đường đâu."

Nói xong, cô kéo kính xe lên.

Đến nhà họ Kỷ và đi đến Kỷ Thụy là hai hướng hoàn toàn khác nhau, ngay từ đầu đã không thuận đường.

Người lái xe sửng sốt, liệu anh ta có nên lái xe hay không?

Thấy tài xế không nhúc nhích, Khương Tô Mịch bèn thúc giục anh ta lái xe: "Đi thôi. Không đưa anh ta về cùng, anh ta vẫn có rất nhiều cách để quay về."

Tài xế lén nhìn anh Kỷ trong gương chiếu hậu, thấy anh không có biểu cảm gì khác, hít một hơi thật sâu rồi đạp ga rời đi.

Vừa lái xe, anh vừa cầu nguyện trong lòng rằng ngày mai mình sẽ không bị sa thải vì bước chân trái vào biệt thự.

Xe của Tôn Ảnh Minh đậu phía sau xe Khương Tô Mịch đã chứng kiến ​​toàn bộ quá trình.

Là người trong giới nên từ lâu anh ta đã biết tin đồn trên mạng là không đáng tin, nhưng không ngờ mọi chuyện lại hoàn toàn ngược lại.

Ai bảo Khương Tô Mịch là người mặt nóng áp vào mông lạnh?(*)

(*) Người tỏ ra nhiệt tình nhưng nhận lại sự lạnh lùng.

Ngoại trừ Khương Tô Mịch, trên thế giới có lẽ không có người nào dám từ chối Kỷ Trì Sâm một cách trực tiếp và không chút do dự như vậy đi.

Nhìn thấy Kỷ Trì Sâm vẫn còn đứng đó sau khi Khương Tô Mịch rời đi, Tôn Ảnh Minh nhớ tới hôm qua mình đã mâu thuẫn với anh, muốn xoa dịu mối quan hệ nên nói: “Anh Kỷ, để tôi chở anh đi.”

Kỷ Trì Sâm nhìn đồng hồ rồi nói: “Không cần đâu, cảm ơn.”

Tôn Ảnh Minh đang định nói thêm gì nữa thì nhìn thấy một chiếc Ghót từ phía sau biệt thự lái xe ra, đi ngang qua xe bảo mẫu của anh, dừng lại bên cạnh Kỷ Trì Sâm.

Kỷ Trì Sâm bước lên.

Tôn Cảnh Minh:...

Thằng hề hóa ra lại chính là anh ta.

Sau khi Khương Tô Mịch trở về nhà, tập thứ hai của chương trình vẫn đang được thảo luận trên mạng.

Hầu hết mọi người đều thảo luận về cặp đôi Kỷ Trì Sâm và Khương Tô Mịch .

Hôm trước hai người ngọt ngào như thế nào, Khương Tô Mịch đều không biết, nhưng khán giả đều biết, buổi phát sóng trực tiếp của Kỷ Trì Sâm bị gián đoạn một lúc, khi tiếp tục lại, chiếc xe đã quay đầu đi về hướng Khương Tô Mịch và Sở Tri đi xem phim. - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙

Phỏng đoán hợp lý nhất là Kỷ Trì Sâm chắc chắn đã hỏi nhân viên Khương Tô Mịch đi đâu!

Sau đó, khi họ gặp nhau ở rạp chiếu phim, nếu nói Kỷ Trì Sâm không ghen đúng là có quỷ mới tin.

Sau đó, Kỷ Trì Sâm tự nhiên giúp Khương Tô Mịch khoác áo cho cô, sự tương tác giữa hai người rất tự nhiên và ngọt ngào.

Mặc dù ấn tượng ban đầu của mọi người về Khương Tô Mịch không tốt, không ít người cho rằng hai người chỉ đang diễn kịch nhưng ngoại hình xuất sắc và bầu không khí ngọt ngào của cả hai vẫn thu hút rất nhiều fan CP.

Đáng tiếc chuyến đi sở thú ngày hôm sau đã dội một gáo nước lạnh vào người hâm mộ CP.

Vào thời điểm này, hầu hết các cuộc thảo luận trên mạng đều cho rằng Khương Tô Mịch đã ép Kỷ Trì Sâm tham gia diễn cùng để cọ nhiệt độ.

Ngay khi những tài khoản đó phân tích rất rõ ràng trong các bài đăng về diễn xuất của hai người, một cư dân mạng tên Liệt Văn Hổ Khắc đã đăng vào siêu thoại một cảnh bị bỏ quên trên chương trình thực tế.

Buổi sáng trước khi Kỷ Trì Sâm và Khương Tô Mịch đi vào, một ống kính đặt trong phòng khách đã bị lệch về một góc của cửa ra vào nên cả hai xuất hiện ở góc màn hình.

Mọi cảnh quay trong chương trình đều có độ phân giải rất cao, dù quay hơi mờ nhưng khi phóng to nhiều lần cũng không ảnh hưởng đến việc xem.

Trong ảnh, mọi người nhìn thấy Khương Tô Mịch đang đưa chiếc túi cô cầm cho Kỷ Trì Sâm.

Hôm qua khán giả đã nhìn thấy chiếc túi này rồi, lúc Kỷ Trì Sâm đang ăn sáng, anh ấy đã lấy bữa sáng của mình từ trong túi này ra!

Cứ cho rằng họ đang diễn xuất dưới camera, nhưng các khách mời đều biết ngoài cửa biệt thự không có camera, việc camera trong phòng khách lệch hướng hoàn toàn là ngẫu nhiên, họ không thể đoán trước được, vì vậy làm sao họ có thể diễn được?

Vì thế!

Bữa sáng Kỷ Trì Sâm hôm nay là do Khương Tô Mịch mang đến cho anh!

Nhờ video này mà fan CP vừa chết tâm đã lập tức được hồi máu.

[A a a, tôi đã nói mà, tình cảm của Kỷ Trì Sâm không giống như là giả!]

[Tôi là fan cp tôi nói trước, khi đó Kỷ Trì Sâm lạnh lùng nhìn vườn thú không phải là đang ăn dấm với con hổ sao?]

[Tôi có thể là giả, nhưng CP của tôi nhất định là thật!]

Ngày càng có nhiều người thảo luận về hình ảnh, thậm chí nó còn trở thành chủ đề tìm kiếm nóng, thu hút nhiều người qua đường bấm vào xem.

Bằng cách này, siêu thoại của CP Tía Tô(**) đã được thành lập chỉ sau một đêm.

(**) "Tía Tô” – ( 紫苏 ): Tử Tô, Tía Tô.

Họ trở thành cặp đôi thứ ba trong nhóm chương trình thành lập siêu thoại CP.

Sau khi ghi hình xong, Khương Tô Mịch đã trở về biệt thự.

Ở đây hai năm, người giúp việc trong nhà rất rõ thói quen của cô, đã mở sẵn nước nóng khi cô nói còn trên đường, để về đến cô có thể đi tắm luôn.

Sau khi về nhà và đặt đồ đạc xuống, Khương Tô Mịch lập tức lao vào phòng tắm.

Ghi hình cũng không quá mệt nhưng cũng không phải hoàn toàn không cảm thấy mệt.

Suy cho cùng, ngoại trừ thời gian ngủ ra, cô gần như sống dưới ống kính, khó tránh khỏi có chút căng thẳng.

Nước đã được xả đầy trong bồn tắm, bên cạnh đã chuẩn bị sẵn quả bóng tắm yêu thích của cô, trên khay gỗ còn đặt hai đóa hoa vẫn còn vương những hạt sương để trang trí, chắc hẳn là vừa được hái ngoài vườn.

Khương Tô Mịch ném quả bóng tắm vào bồn tắm, thắp nến thơm rồi nằm xuống bồn tắm.

Biệt thự càng tĩnh lặng, Khương Tô Mịch ngược lại càng tỉnh táo.

Cô đồng ý trước tiên tạm ở lại nhà họ Kỷ, ngoại trừ đáp ứng lời mời tốt bụng của mẹ Kỷ, quả thực cũng là vì cô tạm thời chưa tìm được chỗ ở thích hợp, nhưng giờ Tần Dực đã có bạn trai, nên giờ cô tiếp tục ở nhà chị ấy sẽ có chút bất tiện.

Những ngày này cô vốn dĩ muốn tìm nhà, nhưng không ngờ chương trình lại bắt đầu ghi hình.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, phần lớn là lỗi của Kỷ Trì Sâm, đuổi anh đến ở chung cư một tháng cũng không ủy khuất anh ta…

Suy nghĩ vẩn vơ một lúc, cô rút điện thoại ra nhìn nhóm chat gia đình, ông bà cô dường như vẫn chưa phát hiện ra việc cô đã ly hôn, cả hai đều không đề cập đến chủ đề này trong những lần nói chuyện gần đây.

Khương Tô Mịch di chuyển ngón tay, muốn nói sự thật, nhưng cô thực sự không biết phải mở miệng như thế nào nên cuối cùng cô thoát khỏi giao diện trò chuyện và mở ứng dụng môi giới mà cô đã tải xuống vài ngày trước. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lúc đầu cô không muốn làm phiền Tần Dực quá lâu nên cô định thuê tạm nhà trước, nhưng giờ nếu sau khi quay xong chương trình mới rời đi thì cô nghĩ cô cũng có thể cân nhắc đến việc mua nhà.

Khương Tô Mịch kết hôn với Kỷ Trì Sâm khi cô vẫn đang tìm kiếm nhà ở.

Mở trang rao bán nhà, Khương Tô Mịch xem các căn đang có sẵn rồi bắt đầu chọn nhà.

Đầu tiên, cô định chọn một căn gần công ty, nhìn qua hình ảnh thì Khương Tô Mịch khá là hài lòng về mọi mặt, gần như muốn liên hệ với người môi giới, nhưng khi nhìn thấy chủ đầu tư căn nhà là một công ty bất động sản thuộc sở hữu của Kỷ Thụy…

Khương Tô Mịch im lặng thoát khỏi giao diện.

Không ngờ những bất động sản tiếp theo mà cô quan tâm đều là tài sản thuộc sở hữu của công ty bất động sản Kỷ Thụy.

Không phải không có những căn khác, nhưng những căn đó chắc chắn không tốt bằng của Kỷ Thụy.

Đặc biệt là vị trí.

Suy cho cùng, Kỷ Thụy là một tập đoàn lớn thì sẽ tự nhiên có lợi thế khi đấu giá khu vực.

Khương Tô Mịch chán nản đặt điện thoại xuống, giờ cô đã biết rõ câu nói nếu không nhìn thấy sản nghiệp của Kỷ Thụy trong vòng 500 mét kể từ khi đi ra ngoài, chứng tỏ ngươi không ở Trung Quốc thật là sự thật.

Cô vẫn nên đợi đến khi việc ghi hình chương trình kết thúc rồi thuê một căn nhà trước, sau đó mới từ từ chọn chỗ ở.

Khương Tô Mịch hạ thấp yêu cầu của mình, nhà trả góp cũng có thể chấp nhận được.

Lại nhấc điện thoại lên xem thời gian, phát hiện mình đã ngâm hơn nửa giờ, người cũng bị hơi nước hấp hơi có chút choáng váng, Khương Tô Mịch từ trong bồn tắm đứng dậy.

Sau khi sấy tóc xong, Khương Tô Mịch đặt cơ thể lên chiếc giường êm ái và ngủ thiếp đi ngay tức khắc.

Sau khi ngủ một giấc ngon lành, Khương Tô Mịch liếc nhìn lịch trình của mình, ngày mai cô phải quay lại công ty để chọn kịch bản, buổi chiều có buổi thử giọng, có lẽ sau khi chương trình này kết thúc cô sẽ lập tức bắt đầu quay lại làm việc trên trường quay.

Hôm nay không có việc gì cả.

Cô duỗi người, mở cửa và đi ra ngoài.

Khi đi đến phòng khách, cô phát hiện mẹ Kỷ không biết đã đến lúc nào, đang ngồi trong phòng khách xem TV.

Bà để ý thấy Khương Tô Mịch đang đi xuống lầu, liền vui vẻ gọi cô: “Tô Mịch, con mau đến ăn sáng nhanh lên. Sau đó chúng ta sẽ cùng đi mua sắm.”

“Hai ngày qua, có nhiều cửa hàng quần áo nhắn tin thông báo cho mẹ biết hiện đang có rất nhiều mẫu mới phong cách mùa thu. Ăn xong chúng ta sẽ đến xem thử.”

Nghe tin có mẫu quần áo mới, Khương Tô Mịch cũng tỏ ra thích thú: “Được, con xong ngay đây.”

Ăn sáng xong, hai người ra ngoài, rồi đi thẳng đến trung tâm mua sắm cao cấp lớn nhất thành phố Hoa.

Hai người bắt đầu mua sắm từ tầng một đến tầng sáu, xem qua gần như tất cả các nhãn hiệu, cuối cùng thấy đã thấm mệt nên gọi người mang hết số chiến lợi phẩm này về nhà, sau đó đi đến tòa nhà B của trung tâm thương mại để tìm nơi ăn cơm.

Khi họ vào phòng riêng, Khương Tô Mịch tháo kính râm và khẩu trang ra, cùng mẹ Kỷ gọi món.

Ăn xong, mẹ Kỷ từ trong túi lấy ra một chiếc máy tính bảng, hào hứng gọi Khương Tô Mịch đến ngồi cạnh.

Khương Tô Mịch lau miệng rồi ngoan ngoãn ngồi xuống.

Mẹ Kỷ mở album ảnh trên máy tính bảng của mình và nhấp vào một bức ảnh có độ phân giải cao.

Mắt phượng mày ngài, khí chất lạnh lùng lãnh đãm.

Là một anh chàng đẹp trai.

Khương Tô Mịch ngạc nhiên nhìn bà.

Mẹ Kỷ bắt đầu giới thiệu cô như bảo bối: “Đây là một nhà văn, cậu ấy là con trai bạn của bạn bác, chơi piano rất hay còn từng đoạt giải thưởng.”

Sau khi giới thiệu xong, mẹ Kỷ lại kéo xuống.

Người này mặc vest, có nét mặt rắn rỏi và chững chạc, hoàn toàn khác hẳn với người trước đó.

Mẹ Kỷ: “Chàng trai này là người trở về từ nước ngoài, hiện đang làm việc trong một ngân hàng đầu tư. Người này là mẫu người ưu tú trong kinh doanh.”

Người cuối cùng là một người mẫu.

Đôi mắt của Khương Tô Mịch lập tức sáng lên ngay khi nhìn thấy bức ảnh.

Anh ta có mái tóc vàng trông vừa mềm mại vừa soái khí, ngũ quan tinh xảo, điều hiếm có nhất ở anh ta có khí chất thiếu niên.

Khương Tô Mịch không khỏi khen ngợi: “Đẹp trai quá!”

Mẹ Kỷ mỉm cười: “Mẹ cũng nghĩ anh ta đẹp trai nhất, tên là Dịch Lăng. Anh ấy là người mẫu, cao 1m90!”

Bà nghiêng đầu nhìn Khương Tô Mịch: “Vậy hẹn gặp nói chuyện nhé?”

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp