“Anh ta, anh ta giống như chúng ta hả?” Du Tố Tố hạ giọng không chắc chắn mà hỏi, nhìn cô chủ một cách háo hức.
Diệp Tuyền lắc đầu.
Trạng thái của Đường Dịch khác với những quỷ hồn mà cô từng gặp trước đây, mặc dù giống như quỷ hồn mới chết mơ mơ màng màng, người khác cũng không nhìn thấy nhưng bản thân anh ta cũng không có tướng chết.
Diệp Tuyền trong lòng đã có sẵn đáp án.
“Một phần hoành thánh nhỏ? Thêm cây hương xuân không?” Diệp Tuyền tỏ ra như không nhận ra điều gì không ổn ở Đường Dịch mà vẫn hỏi như thường lệ, thuận tiện bắn ra một tí ánh sáng vàng.
*Cây hương xuân
Đường Dịch không để ý tới ánh sáng vàng mỏng manh bao phủ trên người mình, chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào bàn, chậm rãi ngẩng đầu lên khi nghe thấy giọng nói: “...Cảm ơn cô chủ.”
Cây hương xuân phương Nam được bán ở chợ sớm và hầu hết chúng đều nảy mầm trong sương sớm trong tiết Thanh Minh. May là mùa xuân năm nay hơi lạnh nên nông dân cũng đã có những điều chỉnh đặc biệt khi trồng trọt nên đây cũng là vụ cuối cùng được bán.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT