Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang

Chương 46: Người bị hại thứ hai (2)


3 tháng

trướctiếp

 

“Một người bị hại khác nữa sao?” Lưu Gia Minh nắm tay thành nắm đấm, đột nhiên lớn tiếng nói.

“Nhưng anh ta đang ở đâu?” Mọi người cùng nhau suy luận cả buổi, cảm xúc của Khâu Tố San cũng bị điều hướng theo, chị ấy đứng dậy, nhìn chằm chằm cái bảng trắng lớn, nhanh chóng tự hỏi: “Trốn rồi sao? Không, hung thủ giết người sẽ không dễ dàng buông tha cho nhân chứng. Đuổi theo anh ta tới một chỗ khác rồi giết chết sao?”

“Có khả năng này.” Phương Trấn Nhạc ngẫm nghĩ, hỏi tiếp: “Nửa năm trước, ở gần công viên King có vụ án giết người nào khác nữa không?

“Tôi đi tra thử.” Khâu Tố San xoay người đi ngay, chị ấy có quyền hạn rất cao, có thể xem được tất cả hồ sơ giết người trên toàn Hồng Kông.

Sau khi Khâu Tố San rời đi, Phương Trấn Nhạc lại đưa ra một khả năng khác nữa:

“Nếu không đuổi theo người bạn trai đó ra khỏi khu vực công viên King, vậy nạn nhân nam có thể cũng đã chết trong công viên King, nhưng trong quá trình điều tra của tổ A, hiển nhiên bọn họ không phát hiện ra dấu vết cho thấy còn có một người chết khác. Vậy thi thể của người này có thể nằm ở đâu?”

“Dưới hồ!” Lưu Gia Minh đột nhiên đập tay xuống bàn, đứng bật dậy khỏi ghế.

Phương Trấn Nhạc không nói gì khác, anh bảo Tam Phúc đi điều chó nghiệp vụ tới, còn bản thân và Lưu Gia Minh đi thẳng tới công viên King.

Trước khi xe Jeep khởi động, Dịch Gia Di cũng đi theo lên xe.

Phương Trấn Nhạc nhìn cô, ý nói: “Đã tan làm rồi, cô còn muốn đi theo chúng tôi tăng ca à?”

“Tôi gọi điện thoại cho anh trai rồi.” Dịch Gia Di ngồi xuống hàng ghế sau, lanh lợi nói.

Câu trả lời này giống như đang nói rằng, chỉ cần người lớn nhất trong nhà đồng ý là cô có thể về vào tối muộn.

Phương Trấn Nhạc nhỏ giọng cười, chân đạp mạnh xuống chân ga, xe nhanh chóng phóng ra khỏi đồn cảnh sát. ( truyện trên app T𝕪T )

Đội hình ra ngoài của anh hôm nay thật giống y như đội hình Thần Tài, một Thiện Tài Đồng Tử và một Tiểu Long Nữ.

Nghĩ như thế, anh cảm thấy hôm nay ra ngoài nhất định sẽ rất may mắn.

Trước khi Phương Trấn Nhạc tới King, anh ghé vào một tiệm tạp hóa, rẽ ra sau tiệm, lên tiếng chào hỏi người cung cấp thông tin đang đánh mạt chược ở đó.

Nửa năm trước, gần công viên King không có công việc gì để làm, có chút khác thường, có thể lúc đó đã có nhiều chi tiết nhỏ có liên quan tới vụ án hành hạ tới chết ở King, anh nói người cung cấp thông tin đi hỏi thăm xung quanh đó một chút, sau đó mới tới công viên King.

Chó nghiệp vụ chạy quanh bốn phía, mở rộng phạm vi tìm kiếm, không ngoài dự liệu, không có thu hoạch gì cả, lại bị Tam Phúc đưa về chốn cũ.

Bọn họ xem xét một vòng khu vực xung quanh công viên, phần lớn đều là những thảm cỏ dài, không có chỗ nào giống như bị lật lên chôn đồ xuống, cộng thêm khả năng làm được việc này khá khó, trên cơ bản có thể loại trừ khả năng hung thủ sau khi giết người thì chôn xác trong công viên.

Phương Trấn Nhạc đứng bên cạnh hồ, anh lượn quanh nửa vòng hồ, rồi từ bỏ việc tự mình nhảy xuống kiểm tra dưới hồ.

Anh ra khỏi công viên, gọi điện thoại, sau đó dẫn về một nhóm người lớn – người nhái chuyên nghiệp, có cả xe kéo chuyên chở tàu cứu hộ nhỏ cùng với dụng cụ cứu hộ chuyên nghiệp.

“Cái này tốn không ít tiền nhỉ?” Lưu Gia Minh trợn mắt há mồm, đồn cảnh sát có thể duyệt hạng mức chi tiêu này không?

Phương Trấn Nhạc cười cười, không nói gì cả.

“Anh Nhạc tính tự mình bỏ tiền túi đấy.” Lưu Gia Minh đi tới bên cạnh Dịch Gia Di, chậc chậc hai tiếng: “Có đôi khi phá án cần có cái gì? Cần có tiền đó!”

Một đám người làm việc bên cạnh hồ trong công viên, mấy người Phương Trấn Nhạc đói bụng ở bên cạnh trông coi.

Dịch Gia Di đi ra ngoài gọi điện cho anh trai, mười mấy phút sau, Dịch Gia Đống lái xe mô tô nhỏ, chở một thùng trà sữa kem và bánh mì kẹp thịt kiểu Macau tới.

“Cảm ơn anh Gia Đống, được cứu mạng rồi.” Lưu Gia Minh đã đói bụng từ lâu, nhào tới lấy một ly trà sữa kem và một cái bánh mì kẹp thịt kiểu Macau, cắn một miếng đồ ăn hút một ngụm trà sữa, ăn như hổ đói.

“Ghi sổ cho tôi.” Một tuần Phương Trấn Nhạc đưa cho Dịch Gia Di năm ngàn đồng đô la Hồng Kông, để cô chi tiêu cho những khoản như trà chiều của tổ, nếu hết thì nói anh đưa thêm.

Anh cũng tiện thể bao luôn bữa ăn khi tăng ca của cô, đôi khi giữa trưa cô giúp mọi người gọi đồ ăn, Phương Trấn Nhạc cũng sẽ mời cô và mọi người ăn luôn.

Đại đa số thời điểm, Dịch Gia Di đều sẽ ưu tiên việc làm ăn của nhà mình, tính thế nào cũng không lỗ.

Cái này ngược lại hơi giống nhà cô có được món hời, thế nên lúc cô đưa cho Phương Trấn Nhạc một cái bánh mì kẹp thịt kiểu Macau thì nói với anh tiếng cảm ơn.

Phương Trấn Nhạc nói một câu không cần khách sáo, sau đó chào hỏi Dịch Gia Đống, rồi quay lại giám sát công việc ở bên hồ.

“Cẩn thận một chút, lỡ như dưới đó có thi thể, không thể làm hư hại đâu.”

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp