Mạt Thế: Thiên Tai Ập Đến Vườn Bách Thú

Chương 6: Cắt điện


3 tháng

trướctiếp

 

[Vốn dĩ chuyện trộm đá không lớn, giờ lại ngược lại lại hại một đống người. Dạo này làm ăn không tốt còn đột nhiên cúp điện, đồ trong tiệm hỏng hết, cũng không ai bù tổn thất cho tôi.]

[Vậy cũng không nên đánh người chứ, lúc đó xe cảnh sát đã tới rồi.]

[Tủ đông từ thiện vốn để dành cho những người tăng ca nóng nực dùng, anh ta là một người thất nghiệp lang thang còn lấy một lần mười mấy bình, sao lại không biết xấu hổ như thế.]

[Nhạ, video]

[Trời ạ, lửa lớn như vậy, cho nên bây giờ toàn bộ khu nhà phía Bắc đều bị cúp điện hết rồi sao?]

[Mẹ, mọi người nhìn bên phía khu biệt thự phía Nam kia không phải vẫn tốt sao? Dựa vào đâu mà bọn họ có điện, dân buôn bán như chúng ta không phải người sao?]

Tin nhắn cuối cùng rất nhanh đã bị thu hồi, trong nhóm này cũng có không ít chủ biệt thự ở khu phía Nam.

Phía Bắc rất nhiều cửa hàng nhưng khách hàng lớn nhất của họ lại chính là những hộ gia đình ở trong khu biệt thự phía nam.

Đặc biệt là trái cây nhập khẩu, động một chút là mấy thùng mấy thùng, bảo chủ quán trực tiếp đưa đến nhà.

Khu vực Nam Bắc là vì phân chia cư dân bình thường và khu biệt thự, khu biệt thự có nguồn điện dự phòng được vận chuyển hằng năm, lúc này đã thấy được tác dụng.

Trách không được phía bất động sản không cho cô đi qua chỗ đó, bây giờ bên kia không chỉ bị chặn đường mà người dân cũng nóng nảy.

Bây giờ khu bên cạnh đã cắt điện, tập thể các chủ doanh nghiệp khiếu nại vì sao lại không thông báo trước, khi xử lý đánh nhau xe cảnh sát cũng ở đó nên quả thực loạn thành một đoàn.

Bạch Duyệt Khê xử lý tốt việc giấy thông hành, cũng liên hệ với đội thi công, nói với bọn họ lần sau đến chỉ đi đường đến khu Nam.

Bởi vì kỳ hạn công trình cô muốn khá gấp cho nên hôm nay bên ngoài đã được kéo tới một ít vật liệu xây dựng, chuẩn bị khởi công bất cứ lúc nào.

“Thảm cỏ này cũng dọn đi hết sao?”

“Dọn đi, đổi thành cái ao sâu một chút.”

Trên mặt cỏ vốn trang bị hệ thống tự tưới, chính là vì để cho những thảm cỏ đó lớn lên sáng bóng, bây giờ ngẫm lại thì quá lãng phí nước, cũng quá lãng phí không gian, không bằng trồng rau còn hơn.

Chủ thầu Đặng thấy cô gật đầu thì lập tức gọi người đến mở thiết bị dọn thảm cỏ, bây giờ kẻ có tiền có nhièu thú vui lạ, bọn họ đã có kinh nghiệm rồi.

“Bên này sau khi nhà kính được xây dựng xong, tôi muốn nó có một đường thông đến gara ở tầng hầm.” Bạch Duyệt Khê vẽ kế hoạch, vạch ra cách thiết kế của những khu vực khác ở tầng một.

Các mặt của nhà kính đều phải dán cách nhiệt, đồng thời cô cũng đã đặt hàng màng giữ ấm cùng kích cỡ.

Tầng hầm phải đủ kín nên ống khí bên trong phải cao, nếu không làm được hầm băng thì phải bù ở điện, hôm nay cô phải nghĩ ra cách thích hợp để mua máy phát điện và thiết bị năng lượng mặt trời.

Lúc trước khi cô nói chuyện với CG cùng công ty game, biết dược không ít cách, Bạch Duyệt Khê nhanh chóng gọi điện cho đối phương.

“Đúng vậy, tôi muốn tầm hai ba bộ.”

“Đúng, là đồ gia dụng.”

Nhân viên đối diện vừa nghe là biết là đơn hàng lớn, lập tực cẩn trọng giới thiệu cho cô nghe qua điện thoại: “Cô nói những công năng đó bên tôi đều có thể thỏa mãn, còn về kích thước chúng tôi cũng đang có hàng bây giờ, nhưng vì một số đặc thù không được phép nói ra, phía cô chỉ có thể mua được một bộ thôi.” - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙

Phía trên dạo này nhắm đến mấy thứ này nên tạm thời đã ra một chính sách giới hạn mua, Bạch Duyệt Khê nghe thấy tin tức này, lòng thầm tính toán.

“Tôi gửi địa chỉ cho cậu, chút nữa cậu ra đây xem điều kiện trang bị, nếu thích hợp thì ngày mai liền tới đây làm.”

Đối diện vội vàng thêm WeChat của cô, xem ra việc không khó như cô nghĩ, có lẽ do thời tiết liên tục nóng lên nên bên trên cũng đã chuẩn bị.

Sửa nhà bận rộn, việc thi công không ngừng có tiếng động, từ vị trí tầng hai trở nên, hôm nay đã bắt đầu đổi cửa sổ, cũng được trang bị lưới phòng trộm xấu xí.

Cho dù là ông Đặng cũng không có cách nào trái lương tâm khen mắt thẩm mĩ của cô tốt, chỉ có thể khen cô là người có ý thức an toàn.

Bạch Duyệt Khê được khen có ý thức giữ an toàn, một bên trông coi, một bên dùng điện thoại tìm kiếm đồ vật dụng năng lượng mặt trời.

Quả nhiên, trên mạng vẫn chưa quản chế nghiêm khắc quá.

Bạch Duyệt Khê nhanh chóng chọn những tấm năng lượng mặt trời khác nhau và máy phát điện loại nhỏ để dự phòng.

Mấy thứ này chắc không bằng chất lượng thứ mình tìm cửa hàng chuyên để mua nhưng có thể mua được là đã tốt rồi.

Mấy phần mềm mua sắm khác nhau, chồng chất hàng trăm hàng ngàn đơn đặt hàng, Bạch Duyệt Khê không ngừng thêm rồi lại mua, thêm rồi lại mua, một hơi quét sạch.

Cô còn mua cả máy hút chân không, một số lượng túi nén lớn, kích cỡ khác nhau, nếu đụng tới hoàn cảnh ẩm ướt thì quần áo và đồ ăn đều quan trọng như nhau.

Thực phẩm dự trữ phải là những thứ có hàm lượng calo cao dễ bảo quản. ( truyện trên app T𝕪T )

Chocolate, bánh nén khô, đủ loại quả hạch không muối, loại mà người và động vật đều ăn được.

Canh rau khô ngâm nước là có thể bổ sung vitamin, mười thùng.

Thịt xông khói, khô bò, vịt muối mua thêm mấy chục túi, để bổ sung đạm.

Đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, giấy, băng vệ sinh, đồ dùng tẩy rửa, sản phẩm để phòng lạnh chống nóng…

Rõ ràng không phải phố mua sắm nhưng giỏ hàng của cô lại tràn đầy, cuối cùng cô một hơi quét sạch giỏ hàng.

Chỉ mua đồ ăn thôi cũng không được, ăn nhiều sẽ chán.

Cô vào những shop online bán đồ ăn vặt có xếp hạng khá cao, mỗi cửa hàng đều mua mấy chục cân đồ ăn vặt, lặp lại quá trình thêm rồi mua, quét sạch hết cả, mãi cho đến khi các ứng dụng mua sắm đều +99.

Mua đồ ăn vậy nhưng việc bảo quản cũng vẫn là vấn đề.

Bạch Duyệt Khê liên hệ với trung tâm điện máy gần đó, đặt hai cái tủ lạnh lớn có công năng giữ tươi, buổi chiều sẽ đưa đến đây.

Mặc dù đã khống chế số lượng mua sắm nhưng Bạch Duyệt Khê cũng cảm giác cứ tiếp tục như vậy thì nhà kho của cô sẽ không đủ chỗ nên cô đã dọn sạch mấy phòng khác.

Nhà cô ba tầng, có tổng cộng mười phòng, ở tầng một thì có một nửa là gara, một nửa là phòng bếp và phòng khách.

Bây giờ ở gara ngoại trừ chỗ để xe thì đều có đầy thùng đựng nước, trong phòng khách cũng vậy, để các loại vật liệu xây dựng.

Yêu cầu lớn nhất của cô với cửa sổ chính là cách nhiệt, thông khí và chống trộm.

Cũng may từ lúc xây dựng thì khả năng chống động đất và giảm thiểu tác động của ngôi nhà đã rất tốt nên bây giờ đối với cô mà nói thì vấn đề quan trọng chính là việc chống trộm.

Sự kiện ở khu Bắc hôm nay coi như là một lời cảnh tỉnh cho cô.

Trước khi khu nhà bên này được khai phá thì xung quanh vốn có rất nhiều hộ gia đình ở vùng ngoại thành, tuy rằng sau khi phá bỏ và di dời họ đã sắp xếp nhà ở và một số tiền bồi thường lớn nhưng cũng có không ít người vẫn chọn ở lại, dùng tiền bồi thường cửa hàng để tiếp tục mở cửa.

Nhưng cũng chỉ ở mức tương đối, cũng có người ở ngay cạnh chỗ di dời nhưng lại không thể vớt vát được chút gì.

Bọn họ vẫn ở chỗ cũ vừa cũ vừa hoang tàn nhưng lại không nhận được tiền bù do di dời, nhìn thấy các cửa hàng xung quanh càng ngày càng xa hoa, giá hàng hóa cũng tăng lên rất nhanh.

Nhóm người cần cù chăm chỉ đi theo mấy hộ di dời mở cửa hàng buôn bán, đúng thật là có thể kiếm được tiền, cuối cùng cũng vui vui vẻ vẻ đi vào khu dân cư mua nhà, dọn khỏi khu lều trại.

Nhưng những người cả ngày chỉ chửi đổng sao việc phá bỏ di dời lại không ảnh hưởng đến nhà họ, sau đó lại oan trời than đất, không muốn làm việc kiếm tiền, cũng chỉ vì chút lợi nhỏ nhặt mà cãi nhau suốt ngày với hàng xóm xung quanh.

Những người này kinh thường những người mà họ cho là “giàu giả” đi đến khu vực xa xôi này mua biệt thự nhất.

Bên phía khu Bắc đã cúp điện nhưng không ít cửa hàng vẫn còn mở cửa, có điều kiện mua được máy phát điện, tốt xấu gì cũng có thể cung cấp điện cho tủ lạnh để bảo quản hàng tươi sống và các đồ linh tinh.

Nhà không có điều kiện thì chỉ có thể đóng cửa hoặc là dùng sạc dự phòng, vừa phe phẩy cái quạt, vừa nói chuyện phiếm với hàng xóm.

“Vốn thời tiết nóng nực đã làm ăn không tốt, giờ còn cắt điện nữa, thật là không còn đường sống.”

“Ít nhất thì chúng ta không cần phải trả tiền thuê nhà mà, nghe nói ở thành phố A bên cạnh, tiền thuê nhà gấp ba lần chúng ta đó, một ngôi nhà ở trung tâm thành phố gần trường học đã có thể mua được hai căn biệt thự ở chỗ chúng ta luôn.”

“Nhà đắt vậy còn không bằng ở vùng ngoại thành.”

“Ông thì biết cái gì, đó chính là trung tâm thành phố A đấy, điều kiện rất tốt, ít nhất sẽ không tự nhiên cắt điện. Ông xem thử chuyện hôm nay đi, vốn chỉ cần sửa mạch điện một chút là được rồi, sao lại phải kiểm tra tu sửa vào hôm nay chứ.”

“Tạm dừng hôm nay cũng được, tôi thấy năm nay thời tiết cứ càng ngày càng nóng như vậy thì sợ việc cung cấp điện mùa hè sẽ quá tải.”

Người nói chuyện chính là ông chủ bán thủy sản bên cạnh, dàn cung cấp oxy của ông ấy đã dừng lại, tổn thất lớn hơn rất nhiều so với siêu thị bên cạnh.

Ông chủ siêu thị méo miệng: “Những người để xe điện cùng chỗ đó cũng thật ngu, không biết nhìn vị trí chút nào, ngay cả ghế dựa này cũng bị phơi đến mức sắp hỏng, việc hôm nay như vậy, suýt chút nữa đã đốt cả cửa hàng của tôi rồi.”’

“Ây, cũng không thể nói như vậy được, không phải do tên trộm nước kia sai sao.” Ông chủ tiệm hải sản cởi trần, dùng khăn lông lau mồ hôi ở bả vai, thần thần bí bí lại gần, nói nhỏ, “Hơn nữa tôi còn nghe nói lúc cảnh sát dẫn người đi, người nọ như bị bệnh tâm thần vậy, vừa chửi vừa quấy, mặt đỏ đến mức dọa người luôn! Không biết do uống nhiều hay bị bệnh gì nữa.”

“Chắc là bị say nắng thôi, hai ngày trước chỗ tôi cũng có một vị khách quen đến, nói là tôi thu thừa tiền của cậu ta, kích động một cái cả mặt liền đỏ hết lên, tôi tính lại cho cậu ta tận ba lần cũng không được, một hai đòi đánh người, may mà có người nhà cậu ta khuyên can nhưng mãi mới lôi được cậu ta đi đấy.”

“Hừ, trời nóng nên con người cũng nóng nảy thôi, nhân tố bên ngoài hay vấn đề bên trong cũng không còn quan trọng nữa.”

“Tính tiền.” Giọng nữ cắt ngang lời nói chuyện phiếm.

Bạch Duyệt Khê xách hai cái rổ lớn đi đến quầy thanh toán, chủ tiệp lập tức nhận lấy rổ, bây giờ không quét được mã nên chỉ có thể dùng điện thoại giúp cô tính giá cả.

Hôm nay cúp điện, khó mà tìm được một người mua nhiều đồ như vậy, ông chủ cười tủm tỉm thuận miệng hỏi xem cô có muốn mua chút trái cây không.

“Hôm nay cắt điện một ngày nên tôi lấy rẻ cho cô chút, nho tôi tính tám tệ, còn dưa hấu thì ba tệ một cân.”

Giá này cũng không rẻ hơn là bao nhưng so với tiệm bán hoa quả nhập khẩu cùng phố này thì cũng coi như phải chăng.

Bạch Duyệt Khê cũng lấy thêm mấy cân nho và một quả dưa hấu.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp