Thiên Hậu Huyền Học

CHƯƠNG 8: QUẺ THỨ TÁM


3 tháng

trướctiếp

Hoắc Dao viết tên con trai của người phụ nữ trung niên - bà Thẩm và những mong cầu của đối phương lên khoảng trống ở trên mai rùa, lần này điều mà cô muốn tính toán là vị trí gần đúng của Từ Hoãn, con trai của người phụ nữ này. 

Sau đó, cô ném ba đồng tiền xu ra, chỉ thấy ba đồng xu rơi xuống đất mà không hề có động tĩnh gì, nhưng ngay sau đó chúng lại tự di chuyển với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Diêu thiên sư và bà Thẩm ngạc nhiên, nhìn chằm chằm không chớp mắt, Hoắc Dao tập trung tinh thần, không để tâm đến bọn họ, ở nơi mà họ không nhìn thấy được, cô có thể thấy được vạn dân chi khí hội tụ ở mặt trên của đồng xu, đúng là vạn dân chi khí đã thúc đẩy sự chuyển động của đồng xu, thậm chí còn đưa ra những thông tin tổng quát. 

*vạn dân chi khí: năng lượng của người dân.

Bởi vì đồng xu đã được truyền qua tay nhiều người, cho nên trên nó mang theo một lượng vạn dân chi khí khổng lồ, sau đó lại sử dụng năng lượng này để thu hút vạn dân chi khí còn lại, có thể cho được sự phỏng đoán có kết quả đúng đến tám chín phần. 

Mai rùa và ba đồng tiền xu như đang bốc cháy, thời điểm sau mười hai giờ trưa này vốn dĩ chính là thời điểm nóng bức nhất trong ngày, nhưng không khí lúc này lại dường như muốn bốc cháy thiêu đốt mọi thứ khiến người ta không khỏi hoảng sợ. Mặt trời nóng rực, ánh nắng vàng óng chiếu rọi khắp nơi, nhưng ngay lúc này, mai rùa và ba đồng tiền xu tỏa ra vầng sáng màu đỏ nhàn nhạt, trong nháy mắt, Diêu thiên sư chớp mắt, vầng sáng màu đỏ lập tức biến mất, khiến mọi người nghi ngờ đó là ảo giác, nhưng ông biết, cái này không phải là ảo giác. Sau đó, ba đồng tiền xu nhảy lên một chút rồi bất động hoàn toàn. 

Bà Thẩm và Diêu thiên sư vô thức nuốt nước bọt, trong lòng vô cùng lo lắng. Sự kích động và những loại cảm xúc khác xen lẫn vào nhau, vẻ mặt của bọn họ vừa phức tạp lại vừa cuồng nhiệt. 

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Cô gái trẻ này/học trò vừa ngoan ngoãn vừa tài giỏi! Điều này thật quá tuyệt vời rồi!

Hoắc Dao nhìn quẻ trước mặt, trầm ngâm suy nghĩ. Quẻ trước mặt là quẻ trung thượng, quẻ chỉ hạ khôn thượng khảm tả càn hữu tốn chồng lên nhau, khôn là đất, khảm là nước. Nước dựa vào đất, đất chứa đựng sông biển, cả hai cộng sinh cùng tồn tại, chứng tỏ vị trí hiện tại của Từ Hoãn là ở một nơi có biển, càn là phía nam, tốn là phía đông, tức là phía đông nam, theo bản đồ Trung Quốc thời hiện đại, những vùng ven biển gồm có Hoàng Hải, Đông Hải và Nam Hải, càn khôn có nghĩa là âm dương đan xen, cùng tồn tại hài hòa, có thể xác định là thành phố gần biển Đông Hải. Trong lúc bói toán, mai rùa và đồng xu phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt, chứng tỏ thành phố bây giờ đang trên đà phát triển, vạn vật thịnh vượng, sáng như ánh mặt trời ban trưa, dựa theo tiêu chuẩn bây giờ thì đây rõ ràng là một thành phố lớn chứ không phải là một thị trấn nhỏ. 

Nhìn vào khoảng cách giữa ba đồng xu và mai rùa, Hoắc Dao nói Diêu thiên sư đi mua một tấm bản đồ Trung Quốc ở gần đó, Diêu thiên sư vừa nghe thấy thì lập tức đi đến một hiệu sách gần đó, gần đây còn có một trường tiểu học, cửa hàng văn phòng phẩm và hiệu sách là thứ không thể thiếu ở gần trường tiểu học, bởi vì thời gian Diêu thiên sư đi đi về về chỉ mất khoảng mười phút. 

Hoắc Dao cầm tấm bản đồ trong tay, thỉnh thoảng dùng tay đo khoảng cách giữa ba đồng xu và mai rùa, cuối cùng cô đưa ra một kết luận: Từ Hoãn ở Ninh Thành. Sau đó cô được Diêu thiên sư cho biết, Ninh Thành vừa trở thành thành phố loại một vào tháng Ba năm trước, trùng hợp với vận may vừa rồi, lúc này Hoắc Dao mới thả lỏng tinh thần, mặc dù đã nhiều năm không ra tay nhưng tay nghề vẫn như cũ, lần này bói toán không gây ra bất kỳ sai sót gì. 

Thực hiện: Clitus x T Y T

Lòng bàn tay của bà Thẩm đổ mồ hôi vì căng thẳng: “Đại sư… Cảm ơn cô!” Nói xong bà ấy lập tức quỳ xuống. 

Hoắc Dao duỗi tay đỡ bà ấy đứng dậy, dặn dò bà ấy một vài chuyện. 

Nếu đã xác định được thành phố mà Từ Hoãn đang ở, vậy thì nên kết hợp với lực lượng cảnh sát địa phương để kiểm tra và theo dõi tình hình, việc tìm được người sẽ không còn khó khăn nữa. Trước mắt cô không có năng lực tự bảo vệ mình, việc bói toán của cô không nên được tuyên truyền ra bên ngoài, vì vậy cô nói bà Thẩm đến cục cảnh sát nói, bà ấy đã nhận được trình báo của người trong cuộc, mà không phải thông qua bói toán kỳ diệu khó và bí ẩn như vậy. Thẩm nữ sĩ không khỏi gật đầu, tâm trạng vui vẻ không thể diễn tả thành lời, bà ấy đã coi Hoắc Dao như ân nhân cứu mạng của mình, lời nói của ân nhân cứu mạng, làm sao bà ấy có thể không nghe, trong lòng bà ấy cũng biết nặng nhẹ, khắc ghi những lời cô nói ở trong lòng. 

Sau khi bà Thẩm rời đi, Hoắc Dao và Diêu thiên sư lập tức chuẩn bị thu dọn. Đây là mùa nóng nhất trong năm, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, Hoắc Dao và Diêu thiên sư đã đổ mồ hôi đầm đìa, mà việc bói toán vừa rồi của Hoắc Dao yêu cầu rất nhiều sức lực, bây giờ cô đã cảm thấy hơi mệt mỏi. Chính vì bây giờ đang là buổi trưa nên trên đường không có nhiều người đi bộ, cho dù có cũng vội vàng đi ngang qua, cũng lười tò mò nhìn ngó Hoắc Dao và Diêu thiên sư, cho nên chuyện vừa mới xảy ra, ngoại trừ thầy trò Hoắc Dao và bà Thẩm thì những người còn lại cũng không có ai nhận ra điều gì bất thường.  ( truyện trên app T Y T )

Diêu thiên sư nhìn Hoắc Dao bằng đôi mắt sáng ngời, giống như nhìn thấy đồ trang sức bằng vàng bạc rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, suýt chút nữa ngửa mặt lên trời cười to thành tiếng. Ông đột nhiên thần bí đến gần Hoắc Dao, nhìn trái nhìn phải đánh giá cô, khiến cho Hoắc Dao vô cùng xấu hổ, ông vui vẻ tươi cười nói: “Con à, con là đột nhiên được khai thông đầu óc à! Chắc chắn là tổ sư hiển linh! Sau khi để con chịu nhiều đau khổ, cuối cùng cũng được tổ sư hiển linh phù hộ rồi!”

Tổ sư?

Đây là lần đầu tiên Hoắc Dao nghe thấy cái tên này từ miệng Diêu thiên sư. Nghe có vẻ như là người tiên phong. Nhưng thầy của cô không phải chỉ là một tên lang băm bình thường lang thang khắp nơi sao? 

Hay người ông nói là tổ sư, chính là huyền học thủy tổ*?

*huyền học thủy tổ: người sáng lập. 

“Sư phụ, tổ sư mà thầy nói là ai vậy?” Thật ra Hoắc Dao cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ thuận miệng hỏi, nhưng Diêu thiên sư lại đột nhiên mím môi, nụ cười trên mặt cũng biến mất, không nói chuyện nữa, lúc này Hoắc Dao mới cảm thấy kì lạ, nhưng nếu Diêu thiên sư không muốn cho cô biết chuyện này thì cô cũng sẽ biết ý mà giữ im lặng, không hề hỏi thêm bất cứ điều gì. 

Không bao lâu, Diêu thiên sư khôi phục lại dáng vẻ cà lơ phất phơ như trước, là một ông già vô lo vô nghĩ, ông cười hì hì: “học trò, sau này thầy sẽ đi theo con, lăn lộn trong giới giang hồ này với con.”

Đối với việc Hoắc Dao đột nhiên am hiểu và thuần thục khả năng bói toán trên mai rùa, Diêu thiên sư không hề có chút nghi ngờ nào, chỉ cho rằng đó là do tổ sư hiển linh. Ngoài ra, không ai có thể ngờ trên đời lại thật sự tồn tại chuyện thần kỳ như thay đổi linh hồn, nếu như trước đây có người nói với Hoắc Dao là linh hồn có thể thay đổi thì cô cũng sẽ khịt mũi chế giễu, nhưng sau khi đã tự mình trải qua chuyện này, cô suy nghĩ, có lẽ thật sự có vận mệnh chú định và thần thánh ở đâu đó trên thế giới này. 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp