Nhất Kiến Chung Tình

CHƯƠNG 3: LƯU MANH, BUÔNG TAY RA


4 tháng

trướctiếp

Tuy Cố Bắc Nguyệt không biết Hàn Vân Tịch, nhưng cũng từng nghe qua tác phong làm việc của Hàn Vân Tịch. Anh ta nghĩ thầm, người phụ nữ này được Long tiên sinh trực tiếp gọi tới, có lẽ sẽ không xảy ra sự cố gì.

“Được, tôi ra bên ngoài trông coi. Có tình huống xin lập tức báo cho tôi biết.”

Cố Bắc Nguyệt im lặng lui ra ngoài.

Đoan Mộc Dao căng thẳng, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, thấy cửa phòng giải phẫu đóng lại, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô ta tới đây là để hạ dược, nhưng mà, trước khi hạ dược cô ta phải giúp Long Phi Dạ giải độc.

Ngay khi Đoan Mộc Dao khẩn trương giúp Long Phi Dạ giải độc, Hàn Vân Tịch ở trong phòng giải phẫu cách đó không xa, đã hoàn thành ca cấp cứu khẩn cấp, đem công việc khâu vết thương giao cho Bách Lý Minh Hương.

Bệnh nhân vẫn chưa uống thuốc và vẫn còn tỉnh táo. Thấy Hàn Vân Tịch muốn rời đi, anh ta vội vàng hỏi: “Bác sĩ Hàn, loại bệnh nhân không sợ đau như tôi, cô không tò mò sao?”

Hàn Vân Tịch quay đầu nhìn lại, hỏi: “Tôi nên tò mò cái gì?”

Bệnh nhân vô cùng đẹp trai, mặc dù sắc mặt tái nhợt, không có tí sức lực nào nhưng vẫn đẹp vô cùng, anh ta nói: “Ví dụ như tên tôi là gì, số điện thoại di động của tôi là bao nhiêu?”

“Anh tên là Cố Tiểu Thất, nam, năm nay 23 tuổi, không có tiền sử dị ứng thuốc, chưa kết hôn, không có tiền sử sinh hoạt tình dục. Còn nữa, anh nộp tiền thế chấp đầy đủ, vượt xa chi phí phẫu thuật và nằm viện, không có người nhà chăm sóc. Là bác sĩ, những thông tin tôi cần biết đều đã biết từ trên ca bệnh. Về phần số điện thoại di động của anh, xin lỗi, không thuộc phạm vi công việc của tôi.”- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

Hàn Vân Tịch nói xong quay đầu bước đi, Cố Tiểu Thất nằm trên bàn mổ, liên tục cảm khái: “Chậc chậc chậc, mỹ nữ Lăng Vân, bổn thiếu gia theo đuổi chắc chắn rồi!”

Hàn Vân Tịch rời khỏi phòng giải phẫu, đang muốn đi đến phòng thay quần áo, đột nhiên hệ thống giải độc truyền đến một loạt tiếng nhắc nhở dồn dập. Hệ thống giải độc kiểm tra thấy phụ cận có người trúng kịch độc, thuốc độc càng gia tốc, nghĩa là ban đầu độc tố dưới tình huống không được rõ ràng, lại trúng thêm một loại độc khác.

Ở phòng VIP của bệnh viện Lăng Vân, sao lại xảy ra chuyện như vậy?

Hàn Vân Tịch lập tức ý thức được sự việc không thích hợp, cô đi theo nhắc nhở của hệ thống giải độc, rất nhanh tìm được chỗ cửa phòng giải phẫu của Long Phi Dạ. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Sở Tây Phong và Từ Đông Lâm thấy Hàn Vân Tịch vội vàng chạy tới, ánh mắt ai nấy đều đề phòng.

Cố Bắc Nguyệt hỏi: “Vị bác sĩ này, xin hỏi…?”

Lời còn chưa nói xong, đã bị Hàn Vân Tịch cắt đứt: “Trong phòng giải phẫu có người hạ độc bệnh nhân, dẫn đến tình trạng bệnh nhân trúng độc lần thứ hai, độc rắn và tình độc hỗn hợp cùng một chỗ, hậu quả không thể tưởng tượng nổi, lập tức để cho tôi đi vào!”

Cố Bắc Nguyệt kinh hãi, chuyện Long tiên sinh trúng độc rắn chỉ có viện trưởng Lâm và mấy nhân viên y tế biết được, nữ bác sĩ này là ai, làm sao cô biết được?

“Cô ấy nói thật hay giả?”

Hàn Vân Tịch ở bên trong giải độc, nếu như bọn họ tùy tiện đi vào, chắc chắn sẽ ảnh hưởng Hàn Vân Tịch, đến lúc đó hậu quả khó lường.

Cố Bắc Nguyệt đang do dự, lại lơ đãng thoáng qua nhìn bảng danh tính trước ngực của Hàn Vân Tịch, chỉ thấy tên trên đó viết chính là "Hàn Vân Tịch"! Cố Bắc Nguyệt lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, lập tức mở cửa phòng phẫu thuật.

Cửa lớn vừa mở ra, Hàn Vân Tịch liền xông vào trước Cố Bắc Nguyệt.

Trong phòng phẫu thuật, Đoan Mộc Dao vừa mới hạ độc, đang canh giữ ở một bên chờ. Thấy Hàn Vân Tịch và Cố Bắc Nguyệt xông vào, cô ta nhất thời bối rối.

“Cô ta là kẻ giả mạo! Sở Tây Phong, bắt cô ta lại! Báo cảnh sát!” Cố Bắc Nguyệt quyết định thật nhanh.

Đoan Mộc Dao tỉnh táo lại, vội vàng muốn chạy trốn, nhưng rất nhanh bị Sở Tây Phong bắt lại. Mà Hàn Vân Tịch đã bắt đầu tiến hành kiểm tra đo lường phân tích đối với thân thể Long Phi Dạ.

Sở Tây Phong và Từ Đông Lâm mang Đoan Mộc Dao đi, Cố Bắc Nguyệt vội vàng đến gần, hỏi: “Bác sĩ Hàn, tình huống bây giờ thế nào?”

Hàn Vân Tịch hết sức chăm chú, nhìn Long Phi Dạ, chỉ lạnh lùng nói: “Anh đi ra ngoài!”

Cố Bắc Nguyệt có vết xe đổ, không dám khinh thường nữa: “Xin lỗi, trước khi Long tiên sinh tỉnh lại, tôi phải ở lại đây.”

“Anh lập tức đi ra ngoài, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tôi, hại tính mạng Long tiên sinh, anh tự gánh lấy hậu quả!”

Nào ngờ, Long Phi Dạ đang hôn mê bất thình lình kéo tay Hàn Vân Tịch, kéo cả người cô qua, ấn vào trong ngực.

Rất rõ ràng là độc đã phát, tay của anh, thân thể của anh đều đang nóng lên. Anh ôm chặt lấy cô, dường như muốn tìm sự giải thoát trên người cô.

Dù sao Hàn Vân Tịch là người có kinh nghiệm phong phú, cô nhanh chóng bình tĩnh lại, gọi Cố Bắc Nguyệt: “Giúp tôi một chút!”

Cố Bắc Nguyệt có chút thưởng thức sự ung dung và chuyên nghiệp của Hàn Vân Tịch: “Xem ra bác sĩ Hàn vẫn cần trợ lý.”

Hàn Vân Tịch không vui nói: “Nói nhảm cái gì, nhanh lên!”

Cố Bắc Nguyệt vội vàng hỗ trợ, nhưng ai biết, mặc kệ anh ta bẻ thế nào cũng không bẻ được bàn tay to lớn của Long Phi Dạ. Hơn nữa, một tay khác của Long Phi Dạ cũng lật qua, thế mà đặt ngay ở chỗ ngực Hàn Vân Tịch.

Thấy thế, Cố Bắc Nguyệt ngây ngẩn cả người.

Hàn Vân Tịch cũng sững sờ, lập tức giãy dụa kịch liệt: “Lưu manh! Buông tay ra!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp