Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 13: Da mặt dày


4 tháng

trướctiếp

 

Nguyễn thị biết tâm trạng của nàng không tốt nên cũng không quấy rầy nàng nữa.

Tống Anh suy nghĩ miên man trong đầu, bắt đầu phân tích tính cách của từng người trong Tống gia, nàng cảm thấy hơi đau đầu, nhưng cũng may, mặc dù là thân thích nhưng bọn họ cũng không can thiệp vào chuyện nhà người khác quá sâu, giống như Diêu thị vậy, đều là người để ý đến thể diện, vậy nên sẽ không làm ra chuyện gì quá phận.

Trong vô thức, Tống Anh đã đi đến mảnh ruộng của nhà mình.

Vị trí mảnh đất của nhị phòng không tốt lắm, ở dưới chân núi, âm thịnh dương suy. 

Ông nội Tống Lão Căn đúng là quá bất công.

Đại phòng và Tứ phòng được hưởng rất nhiều đồ tốt.

Lão Tam nhiều con trai nhất, đứa nào cũng cường tráng khỏe mạnh, khó tránh khỏi việc Tống Lão Căn yêu thích tam phòng hơn, chỉ còn lại cha nàng - lão nhị là không được lòng người.

Tuy nhiên, mẫu đất này cũng không phải là hoàn toàn không có ưu điểm, gần đấy có một dòng suối nhỏ từ trên núi chảy xuống, tạo thành một con sông nhỏ cách đó không xa.

Việc tưới nước hằng ngày vô cùng thuận tiện.

Phong thủy của thôn Hạnh Hoa quả thực không tồi.

Tống Anh nghĩ đến không gian của mình, nếu có thể múc nước từ hồ nước trong không gian ra rồi tưới lên mảnh ruộng nhà mình, không biết sẽ có hiệu quả như thế nào.

Tống Anh nghĩ sao thì làm vậy.

Cha mẹ đã trồng lúa trên ruộng nước rồi, mảnh đất nhỏ dùng để ủ mạ ban đầu thì được rắc lên một ít mầm rau cải.

Lương thực rất quan trọng với người nông dân, Tống Anh không dám tùy tiện thử nghiệm trên ruộng lúa, vậy nên chỉ tập trung vào mảnh ruộng cạn ở rìa ruộng vốn dùng để ươm cây con, ở đó có một thùng nước và một cái muôi múc nước cũ nát, Tống Anh múc ít nước từ dưới sông lên trước, sau đó thử thông qua suy nghĩ của mình xem có thể múc một muôi nước ra khỏi hồ không.

Sở dĩ nàng nghĩ đến việc sử dụng tâm trí là vì trực giác do mối liên hệ giữa mình với không gian này tạo ra.

Quả nhiên, trực giác của nàng không sai. 

Chỉ cần nàng suy nghĩ một chút, trong tay tự nhiên có một ít nước trong hồ chảy ra, không nhiều lắm, vừa đủ một muôi. Tống Anh đổ nước này vào xô, sau đó bắt đầu tưới.

Vườn rau này còn hơi ẩm ướt, chắc là đã được cha mẹ nàng tưới rồi.

Tống Anh cũng sợ rằng mình sẽ làm hư toàn bộ vườn rau, vậy nên pha loãng nước trong hồ ra rồi tưới một nửa lên vườn rau. 

Mảnh đất ở khá xa nhà, nhưng xung quanh là những cánh đồng nối liền nhau, Tống Anh sợ người khác phát hiện có chỗ nào đó không ổn, sau khi tưới xong thì không dám ở lại quá lâu, lập tức rời đi.

Đi dạo một vòng, nàng quay về nhà lấy một cái cuốc nhỏ và một thùng gỗ, đi đến mảnh đất mùn ven bờ sông.

Là một thành viên trong gia đình, nàng không thể ăn chùa uống chùa, ít nhất cũng phải làm được việc gì đó có ý nghĩa.

Ở mảnh đất mùn ven bờ sông này có thể đào được không ít giun, dù sao thì Tống Anh cũng biết cách nuôi giun đất nên có thể mang một ít về, cho đám gà con có thêm khẩu phần lương thực. 

Nàng cảm thấy có một vầng hào quang của phụ nữ thôn quê đang tỏa sáng trên người mình. 

Kiếp trước, nàng là một nhà nghiên cứu, tuy rằng những thứ mà nàng nghiên cứu không liên quan gì đến nông nghiệp, nhưng mà… Đầu óc cũng xem như khá tốt, đời này muốn làm địa chủ chắc cũng không khó lắm ha?

Những con giun bên trong đất mùn quả thực rất to béo.

Tống Anh đào được không ít giun và đất mùn. 

Là cô nương nông thôn chất phác, việc nuôi giun để mở rộng quy mô chuồng gà chính là điều cơ bản nhất!

Nhưng mà, lúc này Tống Anh không chú ý tới có một bóng người đang chậm rãi tiến lại gần. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

Hơn một tháng qua, cuộc sống của Lý Tiến Bảo không được vui vẻ lắm, bởi vì trong đầu của hắn ta chỉ toàn nghĩ về Tống Anh, nhị nha đầu Tống gia. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Đương nhiên không phải là vì hắn ta nhớ nhung Tống Anh, mà là sợ Tống Anh mặt dày bám lấy hắn ta! 

Quả nhiên, lần trước gặp Tống Anh ở bờ sông một lần, đến giờ cũng không lâu lắm, Tống Anh lại đi tới bờ sông rồi! 

Trước đây, lúc nàng được một gia đình giàu có đón về, một năm có thể hẹn gặp nàng đôi ba lần đã là tốt lắm rồi, nhưng bây giờ thì sao? Nàng bị gia đình đó vứt bỏ, dung nhan bị hủy hoại, không ngờ lại trở nên không biết xấu hổ như thế! 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp