Kỹ Năng Diễn Xuất Của Thế Thân Thụ Thật Xuất Sắc

Chương 13


5 tháng

trướctiếp

 

Trước đây khi Hạnh Sí được Lục Chấp Duệ nâng đỡ nổi tiếng thì cậu đã biết rõ những gì bản thân sẽ phải đối mặt trong tương lai. Năng lực không tương xứng với vị thế, hơn nữa còn được nhiều người trong giới để ý đến vậy, tất cả những lời mắng mỏ này cậu vốn nên nhận lấy bằng hết.

Nhưng mỗi lần đến lúc này rồi, Hạnh Sí vẫn không cách nào vượt qua được áp lực lớn như thế.

Huống chi là tình cảnh bây giờ. Vốn dĩ đã tạo ra một đội ngũ vô cùng hoàn mỹ, câu chuyện cũng hết sức chỉn chu nhưng rồi cậu đột nhiên chen chân vào. Hạnh Sí hiểu rõ tất thảy những lời cay độc chửi rủa sau lưng đều từng chút từng chút một hủy diệt đi đam mê của cậu.

Nhưng cậu lại không có đường lui.

Hạnh Sí lẳng lặng ngồi đó, một lát sau lon bia đã trông thấy đáy.

——

Lúc Lục Chấp Duệ tỉnh lại thì nhận ra trong nhà Hạnh Sí không bật đèn. Một mảng tối tăm yên ắng bao trùm cả không gian, cứ như trong nhà không hề có ai cả.

Nhưng hắn lại ngửi được một mùi bia thoang thoảng.

Hắn quay đầu thì thấy Hạnh Sí đang cuộn mình ngồi trên sô pha, một tay cầm lấy lon bia.

Cậu dựa người vào sofa nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu vào gian phòng rồi hắt lên người cậu rất nhiều vệt sáng dài loang lổ. Những tia sáng ấy còn đổ bóng cho hàng mi dài và đều tăm tắp của cậu, vô tình mang đến cảm giác mong manh, yếu ớt lay động lòng người.

Lục Chấp Duệ ngơ ngẩn cả buổi trời mới định thần trở lại.

Còn dám lén uống bia! Ở trước mặt hắn thì làm ra vẻ yếu đuối, uống được vài hớp vang đỏ mặt mày đã đỏ ửng cả lên,  còn làm nũng cho hắn xem nữa kìa. Không ngờ thật ra cậu ta lại là một tên sâu rượu!

Lục Chấp Duệ nghiến răng nghiến lợi mà nhìn chằm chằm Hạnh Sí.

Lại thấy được Hạnh Sí ngửa đầu uống cạn lon bia trong tay, một lon bia lớn dung tích tận 500 ml mà cậu uống sạch một hơi không còn tí ti gì. Lúc đặt lon bia xuống bàn, biểu cảm trên mặt Hạnh Sí không chút thay đổi như thể thứ cậu vừa uống chỉ là nước sôi để nguội vậy.

Lục Chấp Duệ nghĩ thầm, cái tên Hạnh Sí này hoàn toàn trái ngược với mẫu người yêu thích của mình mà.

Đúng lúc ấy, Hạnh Sí đứng lên, có vẻ là muốn đến chỗ tủ lạnh lấy thêm một lon bia nữa.

Nhưng cậu còn chưa kịp đứng thẳng đã bị vướng chân rồi ngã thẳng xuống bàn trà. Cơ thể Lục Chấp Duệ đi trước suy nghĩ một bước, hắn lập tức nhảy vọt qua đó.

Nhưng một con mèo nhỏ sao có thể đỡ được một người trưởng thành to lớn như thế? May là không cần Lục Chấp Duệ nhảy qua đỡ Hạnh Sí đã có thể chống tay lên bàn trà, tự mình đứng dậy.

Khi tiến lại gần, Lục Chấp Duệ mới để ý đến những biến hóa trên người Hạnh Sí.

Ánh mắt của cậu đã phủ một màn sương dày đặc, tiếng thở lại nông và đứt quãng. Ánh sáng trong phòng mỏng vô cùng, chỉ khi đến gần mới có thể nhận thấy hai vệt ửng đỏ nổi bật trên gò má của cậu.

Tuy rằng dáng vẻ này khác xa lúc cậu giả vờ say rượu, nhưng rõ ràng có thể thấy được tửu lượng cậu kém cực kỳ.

Lục Chấp Duệ không hiểu sao lại nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Hạnh Sí chống tay trên mặt bàn thở hổn hển trong chốc lát mới từ từ ngồi trở lại trên sô pha, ngã mình ra phía chỗ dựa.

“Đau đầu quá...” Lục Chấp Duệ nghe thấy cậu nhỏ giọng thầm thì.

Sao mà không đau đầu cho được? Tửu lượng kém vậy mà dám trốn trong nhà uống bia một mình.

Lục Chấp Duệ hững hờ liếc mắt nhìn Hạnh Sí, rồi nhảy hẳn lên sofa muốn ngó thử để đảm bảo rằng rằng cú ngã lúc nãy không ảnh hưởng gì tới cậu.

Mãi một lúc lâu sau, Hạnh Sí mới chú ý đến hắn.

“Ái chà, nhóc quan tâm anh sao?” Cậu quay đầu nói với chú mèo con bên cạnh mình.

Lục Chấp Duệ không thèm quay lại, cũng chẳng buồn để ý đến cậu.

Thấy vậy, Hạnh Sí vươn tay với lấy chiếc điện thoại bên cạnh mình.

Lục Chấp Duệ cứ như lơ đãng mà xoay đầu, thấy được Hạnh Sí click mở Weibo, rồi nhấp vào phần đề cử hot search.

# Trường Kiều Nguyệt - Hạnh Sí #

“Thật ra chị Nhạc không muốn cho anh xem đâu.” Hạnh Sí thầm nói: “Có gì mà không thể xem? Sóng to gió lớn nào anh chưa từng trải qua chứ, chị ấy cũng  coi anh yếu ớt quá rồi.”

Nhưng mà giây tiếp theo, cậu đột nhiên im bặt.

Ánh sáng từ màn hình di động hắt lên trên gương mặt của cậu. Hạnh Sí im lặng không lên tiếng, chỉ có ngón tay vẫn đang lướt trên màn hình điện thoại.

Thật lâu sau đó, cậu khẽ thở dài một hơi rồi tắt máy đi.

Dường như cậu không tìm được người để chuyện trò, chỉ chăm chăm nhìn lấy màn hình đen nhánh hồi lâu. Lát sau, cậu quay đầu lại nhìn chú mèo con ngay bên cạnh mình.

“Cũng không có gì đâu, những người đó nói rằng anh không xứng. Mà thật ra điều đó cũng không sai nên chẳng việc gì phải khó chịu cả.” Cậu nói.

Nhưng Lục Chấp Duệ lại nhìn thấu được cậu ngoài miệng nói thế nhưng trong ánh mắt lại lấp lánh một tầng ánh sáng trong suốt.

Ngay sau đó, Hạnh Sí cúi người ôm chầm lấy chú mèo nhỏ, để mặt mình áp vào mớ lông mềm mại của nó.

“Khi nào anh mới có thể thôi không làm những việc mình không xứng nữa đây?” Tiếng nói của cậu xen lẫn chút u uất nghẹn ngào.

——

Sáng sớm hôm sau, Quý Lam chợt nhận ra áp suất không khí xung quanh Lục Chấp Duệ rất thấp.

Hắn ngồi ghế sau ô tô không nói một lời, Quý Lam đối chiếu hôm nay lịch trình hôm nay với hắn, hắn cũng chỉ lạnh nhạt mà ậm ừ hai tiếng. Quý Lam rất có mắt nhìn mà không đi quấy rầy hắn. Sau khi đối chiếu xong xuôi, cô ấy lập tức đi xử lý văn kiện cần dùng trong hội nghị sáng nay. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lục Chấp Duệ nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chân mày vẫn luôn nhíu chặt.

Yếu đuối, trốn tránh, khiếp đảm, đây là những phẩm chất mà hắn ghét nhất. Nếu một ai đó hội tụ trên người vài phẩm cách như thế, hắn nhất định sẽ rất khinh thường, thậm chí là chán ghét người này.

Lúc này đây, Hạnh Sí chính là một người giống vậy.

Không phải Lục Chấp Duệ chưa từng nghe thấy những thăng trầm trong giới giải trí, nhưng thật sự xưa nay hắn chưa bao giờ chú ý đến chúng. Với những thương nhân quyền thế đứng trên đỉnh kim tự tháp như họ, giới giải trí cùng lắm chỉ là một món đồ chơi sáng chói, hoa lệ, tùy ý để bọn họ thao túng lấy.

Mà những thứ như dư luận lại giống như gió từ cửa sổ lùa vào, không có một sắc màu hay dáng hình cụ thể. Những ngọn gió ấy sẽ chẳng bao giờ thổi đến người bọn hắn. Hay thậm chí, chúng chẳng là gì cả.

Những người xung quanh hắn cũng có một số đang bao dưỡng minh tinh trong giới, đối với họ mà nói chỉ cần cung cấp đủ tài nguyên cho họ, đã là sự hào phóng bậc nhất rồi. Những minh tinh ấy hầu hết đều bám lên những người như hắn để làm chỗ dựa. Với họ, chỉ cần có thể đứng ở nơi xa hơn, cao hơn, đã tốt lắm rồi. Những thứ không có ích với mình, sao phải để tâm làm gì?

Lục Chấp Duệ tự hỏi cũng tự cảm thấy bản thân đã rất hào phóng với Hạnh Sí, cái gì tốt nhất cũng mang cho cậu. Nhưng cậu dường như không cần những thứ đó. Trái lại còn đem những cái nhìn không thấy, sờ không được để trong lòng rồi tự dằn vặt, tra tấn bản thân mình, cuối cùng lẳng lặng lui về phía sau.

Lục Chấp Duệ không hiểu, cảm thấy cậu ấu trĩ đến cùng cực.

Thứ khiến cho hắn càng bực bội đó là bản thân cũng đã bị Hạnh Sí ảnh hưởng, thế rồi cũng mang một tâm trạng không tốt giống cậu.

Cho dù có cố không nghĩ đến, Lục Chấp Duệ cũng không cách nào quên đi những giọt nước lập lòe nơi đáy mắt của Hạnh Sí đêm qua. Đỉnh đầu hắn cứ như bị bao phủ bởi một tầng u ám, cũng vì thế mà không ít người đã chịu tai ương trong cuộc hội nghị thường kỳ cấp cao sáng nay.

Mãi cho đến khi hội nghị kết thúc, Lục Chấp Duệ ngồi ngay ngắn ở vị trí bàn làm việc rồi nhấc điện thoại lên.

Tin nhắn của Hạnh Sí nhảy ra ngay tức khắc.

[ Hạnh Sí: [ hình ảnh ] Ngài Lục à, chào buổi sáng, thời tiết hôm nay tuyệt quá nè! ]

[ Hạnh Sí: Tôi đang đọc kịch bản đây! Ngài Lục hôm nay có bận không?]

……

[ Hạnh Sí: [ hình ảnh ] Món gà nấu nước dừa này có vẻ dễ làm. Ngài Lục có muốn nếm thử không? Tôi sẽ nấu cho ngài ăn!]

Lục Chấp Duệ đọc hết những tin nhắn trên, chân mày ngày càng nhíu chặt lại.

Đêm qua không phải còn mượn rượu giải sầu à? Thế nào, tôi cung cấp tài nguyên cho cậu, cậu không cần sao lại không nói ra? “Tôi không muốn nhận  lấy tài nguyên ngài cung cấp.” Câu này rất khó để diễn đạt thành lời sao?

Lục Chấp Duệ ném thẳng điện thoại lên bàn, quay đầu xem xét những giấy tờ trên tay.

Nhưng mà, hiệu suất làm việc của người đang giận dỗi thường sẽ không quá cao. Hơn nữa làm việc trong lúc lòng mình khó chịu sẽ chỉ làm mọi thứ ngày càng tồi tệ hơn.

Nửa tiếng sau, Lục Chấp Duệ lần nữa cầm lấy di động, nhấp vào trang web mang tên Weibo mà trước nay hắn chưa bao giờ động đến.

Hắn muốn xem thử Hạnh Sí rốt cuộc là vì điều gì mà trở nên khủng hoảng đến vậy.

— —

Một vài hình ảnh bắt mắt, tài khoản marketing với những dòng giới thiệu thống nhất, ngoài ra còn hàng chục nghìn, thậm chí là hàng trăm nghìn bình luận.

Lục Chấp Duệ không thuần thục nhấp mở một mục trong số đó, đại khái là muốn xem thử nội dung bên trong.

Trên thực tế hắn không đứng ra điều hành một công ty giải trí, nhưng lại có không ít mối hợp tác. Thời Miễn - người bạn thuở nhỏ của hắn cũng đang làm trong lĩnh vực này. Hình thức này cũng xem như một thủ đoạn marketing hết sức kinh điển, hẳn là do một minh tinh nào đó đối đầu với Hạnh Sí sắp đặt.

Lông mày Lục Chấp Duệ khẽ giật giật.

Không tính những người bên ngoài, ai ai trong giới giải trí hẳn cũng phải biết rõ Hạnh Sí là người của hắn. Dám trắng trợn táo tợn mà bày những trò vặt này với Hạnh Sí, thật đúng là không để hắn vào mắt.

Mà không ngờ được, Hạnh Sí trước nay cũng chưa từng cáo trạng với hắn.

Hắn thật sự không hiểu nổi. Hạnh Sí có thủ đoạn chơi đùa hắn, sao lại có thể bị giới giải trí ức hiếp đến mức này? Cho dù hắn không quan tâm đến những việc nhỏ trong giới nhưng chỉ cần Hạnh Sí khóc lóc ầm ĩ một tí, hắn nhất định sẽ giúp cậu giải quyết bằng hết.

Không phải cậu khóc rất được hả? Sao lúc này lại không khóc?

Nghĩ đến Hạnh Sí, Lục Chấp Duệ lại hận đến ngứa cả răng.

Hắn cố áp chế cảm giác hận sắt không thành thép trong lòng xuống, tay cứ lướt xuống dưới, cuối cùng cũng đến được khu bình luận Weibo.

[ Thôi xong rồi, Hoắc Lĩnh của tôi đã bị huỷ hoại.]

[ Giờ Hạnh Sí lại ra tay với Trường Kiều Nguyệt nữa á? ]

[ Không thể nào, Hạnh Sí diễn vai Hoắc Lĩnh á?? Do tôi điên rồi hay do đạo diễn điên mất rồi? ]

[ Hạnh Sí có phải đã quá tự tin với kỹ thuật diễn xuất của mình rồi không? Thân là idol mà diễn kịch đến nghiện rồi sao? ]

[ Cười chết tôi, nghiệp vụ idol của cậu ta cũng có khá khẩm hơn mấy đâu. ]

[ Không tin, tôi muốn chờ thông báo chính thức từ đoàn phim. ]

__ __

[ Làm ơn, Hạnh Sí có thể suy xét lại mà buông tha Hoắc Lĩnh được không vậy?]

Những bình luận này xuất hiện dày đặc như muốn che trời lấp đất, khiến người ta có cảm tưởng chẳng bao giờ đọc hết nỗi. Thỉnh thoảng cũng có một hai bình luận nói đỡ cho Hạnh Sí, nhưng lập tức sẽ bị những bình luận phản bác lấp đi hết.

Lục Chấp Duệ dần nhíu chặt chân mày lại.

Hắn phải thừa nhận rằng không thể đánh giá thấp sức mạnh của ngôn từ được. Coi như hắn không xem những người này hay những lời họ nói vào mắt, nhưng cảm xúc hắn thật sự cũng đã bị ảnh hưởng ít nhiều.

Huống chi đối tượng mà những người này mắng chửi lại là Hạnh Sí.

Lục Chấp Duệ tự hỏi bản thân chưa từng khiến Hạnh Sí thiệt thòi chút gì, nay lại để cậu bị những người này soi mói. 

Đúng lúc này, một bình luận đập thẳng vào mắt hắn.

[ Không hiểu nên muốn hỏi, Hạnh Sí có kỹ năng diễn xuất á? ]

Hạnh Sí mà còn không có kỹ năng diễn xuất ư?

Kỹ thuật diễn xuất của cậu ta thực sự là quá xuất sắc. Thử hỏi khắp giới giải trí này, có một minh tinh nào có thể diễn liên tục trong ba năm, khiến một tay cáo già, lõi đời trên thương trường như hắn bị lừa đến xoay mòng mòng không?

Không rõ vì sao mà bình luận này đã chọc đến dây thần kinh của Lục Chấp Duệ. Cứ có cảm giác người này không chỉ đang chê bai kỹ thuật diễn xuất của Hạnh Sí, mà còn đang mắng xéo Lục Chấp Duệ hắn có mắt không tròng.

Bị cảm xúc chế ngự, Lục Chấp Duệ lập tức nhấp vào bình luận nọ.

Nhưng hắn chưa kịp gõ tin phản hồi, giao diện nhắc nhở đăng nhập tài khoản đã hiện lên.

Đây là lần đầu Lục Chấp Duệ thao tác trên một mạng lưới truyền thông như thế này.

Chỉ trong chốc lát, một bình luận mới toanh xuất hiện ngay phía dưới bình luận kia.

[Người dùng Weibo 5462863: Tôi cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của cậu ta cũng khá được.]

__ __

Tác giả có lời muốn nói:

Cư dân mạng: Kỹ thuật diễn xuất của cái tay Hạnh Sí kia có thể gạt được ai? Kẻ ngốc còn không thèm xem kìa.

Lục Chấp Duệ: Mấy người mắng ai??

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp