[Thập Niên] Xuyên Thành Vợ Cũ Trong Niên Đại Văn

Chương 10


5 tháng

trướctiếp

Hạ Phong đi tìm Vương An Quốc xin nghỉ phép, tiện thể cũng nói luôn chuyện Lâm Thiển Thu  tòng quân cùng anh, Vương An Quốc nghe xong nhìn anh một mặt ôn hòa, vừa ký tên vừa nói: “Em gái đến rồi thì tốt, về nhà cũng có người thương, cậu cứ ở một mình, cũng không phải chuyện hay ho. Bây giờ tôi cũng yên tâm rồi, không sợ cậu quá liều mạng.”

Hạ Phong tuổi không nhỏ, kết hôn đã muộn, lại đi nghĩa vụ một năm, lại là ngày tân hôn mới đi, về vợ cũng không làm ầm, đó cũng là tính khí tốt, bây giờ còn theo đến tòng quân, đủ hiền lành thục đức rồi, kiểu vợ này đập đèn cũng không tìm được.

Vương An Quốc nghĩ rằng một lát sẽ nhắc nhở vợ qua thăm, gửi tặng chút đồ, ngày đầu đến ước chừng nhà cũng không có đồ nấu cơm.

“Chiều nay cậu dẫn vợ cậu đến ăn cơm ở nhà ăn của chúng ta nhé, không cần nấu cơm, một lát nữa tôi sẽ kêu nhà ăn làm thêm vài món, coi như là tiếp gió rửa bụi cho .” Vương An Quốc nói.

Hạ Phong gật đầu nói: “Một lát về tôi sẽ nói với cô ấy, lúc nãy về đã mua nồi chảo ở thị trấn, xem Thiển Thu có muốn nấu cơm ở nhà không.”

Vương An Quốc nghe vậy liền cười mở, dùng ngón tay chỉ vào Hạ Phong, chọc ghẹo nói: “Kết hôn xong là khác rồi, được, thế này, bây giờ chịu khó ăn tạm ở nhà ăn hai ngày, các bạn muốn tự nấu cơm, muốn món gì có thể nói với nhà ăn mua đồ cùng giúp mua về, tiền đưa cho họ là xong. Mọi người đều là thế, anh cũng đừng nghĩ nhiều.”

Hạ Phong tính tình là không thích phiền người khác, có thể tự giải quyết thì tự giải quyết, dù em gái đến đây vài ngày sẽ phiền đến người ta, nhưng sau này thì không chắc, Vương An Quốc nói thế cũng là để anh đừng đối với em gái quá khắt khe.

Anh đâu biết kết hôn xong đàn ông không chỉ nhanh hơn, mà còn rất ngoan ngoãn, thậm chí nghĩ rằng nếu em gái không nấu cơm, thì định kỳ đưa tiền cho nhà ăn, mỗi ngày đến đó mang cơm về ăn cũng được.

Hạ Phong từ Vương An Quốc đi ra, dưới lầu sớm đã vây một đám đông người, một hai ba… toàn là binh lính của Hạ Phong.

Trịnh Cảnh Minh cười toe toét đứng ở phía trước, thấy Hạ Phong lạnh nhạt đi xuống, liền đón lên trước tiến lễ nói: “Hạ Phong vất vả rồi, anh em chúng tôi thấy sao kia theo đến tòng quân, nhà chắc cần dọn dẹp, chúng tôi thì tự xung phong tình nguyện đến giúp. Anh xem huấn luyện cũng kết thúc rồi, cũng không trì hoãn chuyện chính, chúng tôi không có gì nhiều, chỉ là người nhiều, người nhiều sức mạnh lớn, dọn dẹp nhà cửa cũng có kinh nghiệm!”

Những người khác háo hức nhìn Trịnh phó liên miệng như máy bắn súng nói, liên trưởng không động như núi, không biết có đồng ý hay không, nhưng mọi người vẫn giơ cao cổ chờ, một năm đến đầu ở binh đoàn cũng không có nhiều chuyện tươi mới, sao kia đến thăm quan mọi người đều sẽ náo nhiệt một hồi.

Đặc biệt Đoàn Anh Hóa cùng Quán Vĩnh Khang về không ngừng khen ngợi, mọi người càng tò mò vợ liên trưởng trông như thế nào, tìm được lý do này tự nhiên là dùng hết sức lượng thuyết phục Trịnh Cảnh Minh cùng đến xem chơi.

Trịnh Cảnh Minh tự mình cũng tò mò, nên không cần họ nói nhiều, liền tự nguyện đến.

Hạ Phong cũng không thèm để ý tính toán những ánh mắt xem kịch của những người này, Lâm Thiển Thu theo đến tòng quân, sớm muộn cũng phải gặp mọi người, cũng không có gì phải che giấu.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

“Đúng lúc, mọi người đều muốn đến, thì mang theo đồ đến dọn vệ sinh, chiều nay cùng đến nhà ăn ăn cơm.” Hạ Phong nói.

Những người khác liền nhíu mày một cái, vui sướng mang theo chổi thùng rác cùng đi theo hướng nhà ở gia đình, chiều nay không ít sao kia tòng quân đang ở ban công đó xào rau, thấy những người này đi ra, có tò mò thì lớn tiếng hỏi hai câu, mọi người vui vẻ trả lời.

Chẳng bao lâu cả tòa nhà gia đình đã biết sao kia của Hạ liên trưởng đến tòng quân, công việc bảo mật làm được, nếu không nhìn thấy, ước chừng qua hai ngày mới gặp được người.

Có một bà lớn nhiệt tình nghe xong cũng quyết định đi giúp đỡ, những bà vợ ở đây đều như vậy, khi đến đã đem theo nhiều đồ đạc, việc sắp xếp cũng sẽ kéo dài vài ngày, hơn nữa đã theo quân, trong tương lai sẽ luôn gặp nhau, không thể không thiết lập mối quan hệ trước chứ?

Như vậy từng người một, nhanh chóng từ một nhóm nhỏ vài chục người, trở thành vài trăm người, những binh lính trẻ cũng như những người phụ nữ lớn tuổi đều cầm theo rau củ quả và cùng nhau đi.

Thiển Thu nghe thấy tiếng mở cửa từ phòng khách ra, nhìn qua, cô đã hơi ngớ ngẩn, nhóm người đông vậy là đi làm gì? Hạ liên đi đầu, phía sau toàn là binh lính của anh ấy?

Trong khi Thiển Thu còn ngớ ngẩn, không biết rằng từ lúc ban đầu đám người kia đã từ cười đùa biến thành im lặng như đá, mắt họ trở nên cả đời nhìn chăm chú, lời miêu tả về sự xinh đẹp của Thiển Thu không thể nào diễn tả được, họ đã nghĩ rằng Đoàn Anh Hóa họ chỉ đùa thôi, nhưng bây giờ thì cái đầu của họ đã hỏng.

Thiển Thu mặc chiếc áo sơ mi trắng tinh cùng quần jean màu sâu làm nổi bật vòng eo thon thả, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa phía sau đầu, làn da trắng nõn dễ thương, ánh mắt sáng rực, vẻ đẹp chết người này đối với mọi người quả là một cú sốc lớn.

Đặc biệt là những binh lính nhỏ tuổi trong đầu cũng nảy ra một câu hỏi giống nhau, ào ào, xin giới thiệu chị dâu! Chị em gái của họ đều được! Có một phần mười vẻ đẹp của bạn thôi cũng được rồi, họ sẽ hài lòng!

Hạ Phong lạ lùng nhìn về phía sau như bị đóng băng một cách ngốc nghếch ở chỗ của mọi người, ngay cả những người có giọng nói nồng nhiệt và vui vẻ ở phía sau cũng là một bộ mặt mơ màng, không biết đang nghĩ gì, vì vậy anh nhẹ nhẹ ho khan một tiếng, phá vỡ sự yên lặng, dẫn đầu đi về phía Lâm Thiển Thu.

 “Anh em nghe nói em đến rồi, cùng nhau đến đây giúp dọn dẹp nhà, chị dâu cũng đến đây gửi một số đồ.”

Hạ Phong nói xong, những người phía sau cuối cùng cũng tìm lại lý trí của mình bắt đầu nói chuyện, lộn xộn như mười bảy tám con vịt cùng nói chuyện. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lâm Thiển Thu lại không quá để ý, chỉ cười nhẹ với Hạ Phong, nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng lúc, em mới trải xong chăn, không nghĩ tới mọi người đã đến, cảm ơn mọi người.”

"Chị dâu đừng khách sáo! Chúng tôi thích làm việc! "

“Tôi yêu lao động! Tôi còn biết nấu ăn, sau này chị dâu thích ăn gì tôi sẽ làm món đó!”

“Ngoài biết nấu ăn tôi còn biết giặt quần áo! Chị dâu nhà có chăn cần giặt thì cứ đến tìm tôi!”

“Chị dâu nhà có em gái không?”

Hạ Phong quay đầu nhìn chằm chằm vào họ, nhưng mọi người vẫn không quan tâm, hoặc nói là vẻ đẹp trước mắt, não của họ hình như đã bị chó cắn, quên mất bộ mặt lạnh của Hạ liên, chỉ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Lâm Thiển Thu, như là đang nhìn thấy hy vọng gì đó.

Lâm Thiển Thu mím môi cười: “Xin lỗi, tôi không có em gái, nhưng nếu có cô gái phù hợp, tôi có thể giới thiệu cho mọi người.”

Binh lính lớn tuổi nhất trên mặt hiện ra hai chữ thất vọng, ôi, quả nhiên cải trắng sớm đã bị lợn bới, không phải là để cho họ, thôi thôi, không có hy vọng cũng không có thất vọng, có lẽ chị dâu cũng biết một số cô gái xinh đẹp cũng nói không chừng.

Hạ Phong lạnh lùng một tiếng, những người này là thiếu huấn luyện, nhìn nhìn nói là những gì, anh đang ở đây, còn cần ai đi làm cơm giặt quần áo cho vợ anh, anh ta không biết làm sao? Cần họ dâng nhiệt tình?

“Nói gì vớ vẩn, cả nhà đi làm việc, không làm việc thì cả nhà về, một hai đòi muốn kết hôn thì về nhà tốt tốt mà tìm hiểu, còn sợ là không có cô gái tốt sao?” Hạ Phong đứng nói chuyện không mảy may.

Những người khác trong lòng không khỏi lẩm bẩm, nếu có chị dâu đẹp như vậy thì không cần phải là tìm hiểu, nhìn một cái là trực tiếp đi báo cáo kết hôn, không phải là chưa gặp như vậy sao.

Mọi người trực tiếp tản mát đi làm việc, cũng không chuẩn bị chạm vào mốc đen, nếu chị dâu không giới thiệu, thì thiệt hại là của mọi người!

Những chị dâu khác nhân cơ hội này đi trước và trực tiếp bắt chuyện với Lâm Thiển Thu.

“Trước đây nghe nói Hạ liên kết hôn rồi, chúng tôi cũng chưa bao giờ được gặp mặt em, bây giờ thì tốt rồi, người cũng đến rồi, sau này chúng ta sẽ càng thân thiết với nahu hơn.”

“Đúng vậy đúng vậy, tôi nói tại sao giấu kĩ trong nhà lâu như vậy mà không mang đến, em gái này cũng quá đẹp rồi, Hạ liên có rảnh thì mang cô ấy qua đi.”

“Biết nhà cô không có đồ, chúng tôi đều mang một số trái cây rau củ, không đáng bao nhiêu tiền, cô có thể để ở nhà ăn trong hai ngày này.”

Lâm Thiển Thu giọng nói ngọt ngào, cười mỉm mỉm: “Cảm ơn các chị dâu, các chị tính là giúp tôi một việc lớn rồi, chúng tôi hôm nay mới xuống tàu đến, chỉ ở thị trấn mua một số nồi chảo, rau cũng chưa kịp mua, cũng không biết đi đâu mua, đang lo tối nay không biết làm món gì cũng may là các chị mang đến thật là may mắn.”

Những người khác thở phào một tiếng, lộ ra chút nụ cười, họ đều là sớm theo quân đến, học vấn rất thấp, và Lâm Thiển Thu nhìn là người văn hóa học vấn rộng, họ lo lắng khi đem đồ đến cho môt cô gái như Lâm Thiển Thu, sợ rằng những gì họ mang đến không được chấp nhận lúc đó có chút mất mặt. 

Lần trước, ở khu nhà của Trương doanh trưởng, người yêu của Trương doanh trưởng đã là sinh viên đại học, họ đã đem đồ tới nhưng lại bị người yêu của doanh trưởng từ chối một cách khó chịu, sau đó họ buộc phải rời đi, nói là do không quen ăn những món đó, khi Trương doanh trưởng biết được việc người yêu đã làm, họ cãi nhau suốt nửa ngày, vung đĩa đổ chén, làm họ cảm thấy rất xấu hổ.

Chẳng ngờ Lâm Thiển Thu lại dễ tính như vậy, không chỉ xinh đẹp mà còn nói chuyện dễ thương, làm người khác cảm thấy ấm áp, không ngạc nhiên khi Hạ Liên đã xin được nghỉ một vài ngày chỉ để đưa cô đến, nếu họ không giữ được cô vợ như thế ở nhà thì thật là hối tiếc.

"Em thật là dễ tính, Hạ Liên thật may mắn."

Lâm Thiển Thu nhíu mày nhẹ nhàng, "Mọi người vào nhà uống nước đi, nhà không có trà, em sẽ đun nước cho các chị."

Các chị dâu ngay lập tức vẫy tay nói, "Nhà còn đang xào rau kìa, xào một nửa đã thấy mọi người đi ra ngoài, chúng tôi cũng qua xem."

"Đúng vậy, nhà còn có đứa bé đợi ăn cơm, cha đang an ủi nó."

"Lần sau qua nhà em chơi."

Lâm Thiển Thu nhẹ nhàng nói, "Vậy thì sau này mời các chị đến nhà ăn cơm, em sẽ xào một vài món để cùng nhau vui vẻ, anh Phong và em sẽ mời mọi người, lúc đó các chị nhất định phải đến đấy nhé."

Mọi người nhanh chóng đồng ý, mặc dù vẫn có chút nghi ngờ về việc Lâm Thiển Thu có thực sự biết nấu ăn hay không, nhưng cũng không sao, họ sẽ đến sớm hơn để giúp đỡ, họ biết cách xào nấu, ít nhất là không bao giờ thiếu những món ăn nóng hổi.

Các chị dâu nói xong rồi ra ngoài, Hạ Phong và những người khác cũng đang xoăn tay áo làm việc dọn dẹp sạch sẽ trong nhà và sân, việc dọn dẹp nhà cửa thì họ thực sự giỏi, vì mỗi tuần họ đều được đánh giá về vệ sinh, hàng ngày họ phải sắp xếp cẩn thận bát chén khăn tắm, sự sạch sẽ gần như đã trở thành phần cốt lõi của họ.

Đoàn Anh Hóa và Quán Vĩnh Khang cũng ở trong đám đông này, nhưng mãi không tìm được cơ hội nói chuyện riêng với Lâm Thiển Thu, xung quanh họ là một nhóm người đang nói chuyện vui vẻ, nhưng cũng có không ít lời nói vô bổ.

"Người đẹp, các anh đen thật, tôi nói các anh phô trương quá, nếu tôi biết từ trước, tôi cũng đã đi đón cô ấy."

Một lính đàn ông trực diện dập mạnh vào ngực Đòan Anh Hóa, kêu rên một tiếng.

Đòan Anh Hóa vui vẻ nói, "Điều này không phải lỗi của chúng tôi, mà là lỗi của các anh sai, lúc trước tôi và Vĩnh Khang đã nói với các anh mà các anh không tin."

"Ôi, ai có thể đoán được, chị dâu quá xinh đẹp, Hạ Liên sớm nên đón qua đi."

"Không phải cậu ngu ngốc trách anh đây, sau này còn không dám tin lời của tôi và Vĩnh Khang.”

“Ai mà có thể đoán được điều đó cơ chứ, chị dâu của tôi xinh đẹp  như vậy đáng lẽ Hạ liên nên đón cô ấy tới đây từ lâu rồi.”

“Đây là muốn đón thì có thể đón, trước đây Hạ liên ra đi làm nhiệm vụ, đón qua rồi để ở trong sân chắc, còn không bằng để người ở quê hương còn có người nhà chăm sóc.”

Mọi người đồng loạt gật đầu đồng ý, chị dâu đẹp là đẹp, nhưng giống như là hoa cúc đẹp được nuôi trong nhà, phải nuôi thật tốt, không thể để bừa bãi không ai chăm sóc, điều này cũng quá là lãng phí.

Trịnh Cảnh Minh cũng đang nói chuyện với Hạ Phong, mặc dù mình cũng đã kết hôn lấy vợ sinh con, nhưng nếu so với vợ của Hạ Phong, thì đơn giản là một trời một đất, cùng là tìm hiểu, sao lại có sự khác biệt về vận may như vậy?

“Liên trưởng, anh nghỉ còn hai ngày phải không, tối nay chúng ta không say không về, chị dâu đến đây là một việc vui lớn, không thể nào qua loa được.” Trịnh Cảnh Minh cười mỉm nói.

Hạ Phong liếc mắt nhìn anh ta, “Chỉ huy nói tối nay cùng đi ăn cơm ở căn tin, lúc đó không thiếu rượu của cậu.”

“Thì tình cảm tốt, chúng ta trước đây không uống được rượu vui của bạn, lần này, coi như là bù lại.” Trịnh Cảnh Minh nói.

“Vài ngày nữa mời các bạn đến nhà lại tụ tập, tối nay đừng làm ầm ĩ quá.” Hạ Phong ám chỉ.

Trịnh Cảnh Minh nghe thấy nhấc lên lông mày, với anh ta so sánh ngón tay cái, “Lệnh của liên trưởng, tôi bảo đảm làm được! Bảo đảm không để chị dâu say, he he.”

Hạ Phong nhìn anh ta một cái, tự mình đi lau sạch cả nhà, cuối cùng tự mình mang bát ra ngoài, thấy Lâm Thiển Thu mang ra trái cây rửa sạch chia cho mọi người cùng ăn, hoàng hôn rơi trên người cô ấy, đẹp không thể tả.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp