Đại Lão Mãn Cấp Xuyên Thành Cô Vợ Hợp Đồng Của Đỉnh Lưu

CHƯƠNG 13: KỲ TUYỂN DỤNG


5 tháng

trướctiếp

 

[Không được, tức chết mất, số 100 không đề phòng gì sao? Dễ tin người vậy hả.]

[Số 67 ngụy trang Diệp Thần, chắc chắn cô ta sẽ tin tưởng.]

[A a a, có khi vòng này sẽ bị loại đấy, nếu là bởi vì chiến lược không đúng mà bị loại thì cũng thôi đi, nhưng dùng loại thủ đoạn hèn hạ này thì khó mà chấp nhận được.]

Nhưng dù khán giả có lo lắng đến đâu, Khương Ngữ có vẻ vẫn rất tin tưởng đối phương.

Thậm chí mọi việc đều để đối phương làm chủ, số 67 hỏi cô: “Cô có ý tưởng gì về việc lập đội nhóm không?”

Khương Ngữ liếc nhìn mọi người trong phòng họp, trên mặt có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Tôi không giỏi giao tiếp với mọi người, đến lúc đó để xem có ai tới tìm tôi không.”

Số 67 không nghĩ tới lại là do nguyên nhân này, thầm nghĩ lời đồn đại thật không đáng tin, nhìn dáng vẻ này sao có thể là trap girl. Nhưng đồng thời trong lòng cũng mừng đến nở hoa, cảm thấy mình đã tìm được đúng người, lập tức tích cực nói: “Để tôi đi tìm giúp cô cho.”

Khương Ngữ gật gật đầu.

Số 67 quan sát xung quanh, nhanh chóng đi về phía một nhóm hai người.

...

“Điểm của cô ta cao... cũng có lợi cho vòng tiếp theo của các cậu... Mà với số điểm này cô ta muốn nhảy lên vị trí trên top 5 thì có hơi nguy hiểm... Đã tính cả đường lui cho các cậu rồi... Thế nào? Có thể hợp tác không?”

“Để tôi nói... Cô ta rất tin tưởng tôi…”

Khán giả nghe thấy mưu đồ của anh ta với hai người kia mà tức giận gần chết, Giang Minh Tuyền đã lui về phòng quan sát bên cạnh, nhìn màn hình cũng không ngồi yên nổi: “Tại sao số 100 lại chỉ ngồi yên vậy, chẳng phải chỉ cần đến cảm ơn Diệp Nguyên Dục một chút là có thể chọc thủng bộ mặt thật của số 67 sao?”

[Đúng rồi, cô ta cũng nên đi hỏi thăm xung quanh đi chứ, như thế này không phải làm người ta mơ màng sao?]

[Tôi thấy nhóm Diệp Thần và luật sư Hạng đều thật sự lo lắng cho cô ta, bọn họ kết hợp với nhau nhất định có thể nghĩ ra cách đấy.]

[Tôi đoán là do không dám đó, nếu chuyện của trap girl là thật, đấu trường Tu La kia làm bại lộ nhân phẩm, dù có thông minh đến đâu thì sợ là tổ chương trình cũng sẽ không cần.]

[Vậy nếu chỉ có tài mà không có đức thì cũng không được.]

[Có phải mục đích của Dư Thần khi ra đề này là như vậy không? Chẳng phải những câu hỏi của anh ta luôn là một bài kiểm tra nhân phẩm sao? Vậy thì những điều tra viên từ mùa trước trụ được đến mùa này đều vô cùng lợi hại.]

[Vậy ra cô ta sợ bị lộ nên không dám nói chuyện với ai sao?]

[Đã như vậy thì không thể trách người khác được, nhân phẩm cũng là một phẩm chất của điều tra viên ở <Full Tune>.]

Chẳng mấy chốc số 67 đã dẫn theo một nhóm hai người đến trước mặt Khương Ngữ, nói thẳng: “Số 22 và số 23, những sinh viên top đầu của trường đại học Z, hai người bọn họ là bạn tốt, bốn người chúng ta lập một đội đi!”

[Trời đất, anh ta tưởng mình là đội trưởng hả? Chưa thèm thương lượng đã thông báo luôn rồi, thế chẳng phải là bắt nạt người khác à?]

Mặc dù một số người nghi ngờ nhân phẩm của Khương Ngữ, nhưng hành vi hèn hạ của số 67 cũng không khiến người ta thích nổi.

Nhưng Khương Ngữ lại không nói gì, vẫn ngoan ngoãn gật đầu, dường như không có ý kiến gì với việc mà số 67 đang làm.

Số 22 và 23 liếc nhau, cùng nhau ngồi xuống bắt đầu thảo luận cách.

Đầu tiên phải thảo luận chính là “nhóm điểm tích lũy”.

Vẫn là số 67 mở miệng trước, anh ta trực tiếp đặt “túi điểm tích lũy” lên bàn: “Hay mỗi người chúng ta bỏ ra 40% số điểm của mình.”

Khương Ngữ ngẩng đầu nhìn anh ta, số 67 nói với vẻ mặt ân cần: “Mặc dù cô có nhiều điểm tích lũy hơn, nhưng chúng tôi cũng không thể bắt cô bỏ ra nhiều hơn được, như vậy thì sẽ công bằng hơn.”

[Anh ta nói như vậy là công bằng hả? Bốn mươi phần trăm của số 100 là khoảng 700 điểm, anh ta mới có 300 điểm, anh ta chỉ đang dựa vào số điểm của số 100 để xác định tỷ lệ thôi!]

Số 67 có vẻ thành thật nói: “Nhưng tỷ lệ này đúng là tính dựa theo điểm tích lũy của cô.”

“Mọi người đều có thể chọn cô, nhưng hi vọng cô có thể bỏ ra thêm một chút điểm tích lũy.”

Thấy Khương Ngữ không lên tiếng, anh ta gãi đầu một cái có vẻ hơi khó xử: “Thật ra tôi không quan tâm lắm, dù sao điểm tích lũy của tôi đều kiếm được nhờ đi theo Diệp Thần, có thể tới được đây đã rất thỏa mãn, cho nên dựa theo điều kiện tiên quyết bảo đảm cô có thể trở thành thực tập sinh, hi vọng cô có thể cho số 22 và số 23 thêm một chút điểm tích lũy, để vòng sau bọn họ cố gắng hơn.”

“Tôi đã tính rồi, hiện tại người có điểm cao nhất là cô, hơn 1700 điểm, Diệp Thần hơn 1500 điểm, sau đó là luật sư Hạng với hơn 1000 điểm, Giản Thương hơn 900 điểm, ngoài ra còn có hai ba người hơn 800 điểm, còn lại đều từ 600 Trở xuống, thấp nhất thậm chí mới hơn 400 điểm.”

“Mà vòng này, nhóm của Diệp Thần và luật sư Hạng chắc chắn cũng sẽ chia một chút điểm tích lũy cho các thành viên trong tổ họ để chuẩn bị cho vòng tiếp theo, cho nên với hơn 1000 điểm cô có thể lọt top 5 thực tập sinh, cô cảm thấy thế nào?”

[Ha, mở miệng tính kế trên ranh giới cuối cùng của người ta, còn bày ra dáng vẻ là người tốt, là tôi đang giúp cô, đúng là...]

[Vậy mà cũng dám mở miệng, tổng số điểm của chính bọn họ còn không đến 800, thế mà dám đòi 700 điểm của số 100.]

[Đúng vậy, đội khác có thể chia được 200 điểm đã là rất tốt rồi, anh ta còn làm như rất khó xử trả giá với số 100!]

Nhưng Khương Ngữ suy nghĩ một lát, cũng không biết là cảm thấy hợp lý hay sao, vậy mà lại dứt khoát gật đầu: “Được.”

Số 67 lập tức nói: “Vậy chúng ta hãy lập một quỹ điểm tích lũy!”

Sau khi đội đã xác định xong, mỗi đội có thể nhận được một chiếc hộp nhỏ, mọi người trong đội bỏ số điểm mình muốn đóng góp vào đó và chờ người ứng cử phân phát, khi các thành viên trong đội thống nhất phương án phân phát của người nào đó, thì sẽ phân phát số điểm tích lũy trong hộp cho các thành viên theo quy tắc đã xác định trước đó.

Chuyện này không cần Khương Ngữ quan tâm, số 67 rất tích cực đốc thúc mọi người làm xong, sau đó nói: “Bây giờ chúng ta bàn bạc phương án phân phối đi.”

Anh ta còn định tiếp tục phát biểu ý kiến, lần này Khương Ngữ lại mở miệng trước: “Trước tiên hãy để tôi chia sẻ suy nghĩ của mình về phương án phân phối đi.”

Số 67 sững sờ, Khương Ngữ làm như không chú ý tới nét mặt của anh ta, vuốt ve hộp đựng điểm tích lũy, chậm rãi từ tốn nói: “Số 22, tổng điểm tích lũy của anh là 856 điểm, số 23 là 764 điểm, số 67 là 750 điểm, đều cống hiến bốn mươi phần trăm ra, hiện tại tổng điểm tích lũy trong này chính là 342+305+300, lại thêm 693 điểm của tôi, tổng cộng 1640 điểm.”

Số 22 và số 23 liếc nhau gật đầu, số 67 không ngừng quơ chân, có vẻ hưng phấn.

Khương Ngữ nhìn anh ta mỉm cười: “Nếu số 67 không để ý việc có được làm thực tập sinh hay không, vậy không bằng chia đều 1640 điểm cho số 22 và số 23 đi.”

“Như vậy, số 22 và số 23 cuối cùng đều có thể có khoảng 1300 điểm tích lũy.” Cô nhìn về phía số 67: “Anh còn lại 450 điểm, như vậy được không?” ( truyện trên app T𝕪T )

Số 67 không ngờ Khương Ngữ sẽ nói như vậy, sắc mặt thay đổi: “Việc này, cái này cũng…” Đây không phải dùng điểm tích lũy của anh ta ra chia sao?

Số 22 và số 23 cũng trầm ngâm nhìn số 67, ban đầu họ nghĩ là chia đều gần 700 điểm của số 100 làm ba phần với cả số 67, lại không ngờ còn có thể chia như vậy!

Cuối cùng khán giả cũng sảng khoái:

[Thật sự là làm tôi sợ muốn chết, số 100 giả vờ như thật, suýt nữa thì bị cô ta lừa, nhưng mà tôi thích, ha ha!]

[Hết cách, nhìn cô ta thật sự quá ngoan, lần này số 67 thất bại, cho anh ta làm bộ, lần này bị lật xe rồi chứ? Cũng không biết lấy tự tin từ đâu ra mà cảm thấy có thể chơi thắng người ta.]

[Muốn hợp tác với số 22 và số 23 chia đều 700 điểm của số 100, kết quả số 100 người ta không chỉ móc ra 700 điểm mà còn lấy cả 300 điểm của số 67 chia cho số 22 và số 23, không có lý do gì mà số 22 và số 23 lại không đồng ý với phương án này!]

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp