Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Tôi Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

CHƯƠNG 9: VÌ SAO MUỐN ĂN THỎ? (1)


6 tháng

trướctiếp

Trình Loan Loan đâu phải đứa ngốc. Triệu Tứ Đản chỉ là một đứa con nít 10 tuổi, sao có thể chủ động tranh giành con thỏ trong tay cả đám người này. Bọn chúng tưởng đâu Tứ Đản lên núi một mình, cho nên mới dám càn quấy thì có.   

Nụ cười trên mặt Trình Loan Loan trở nên lạnh tanh, nói:

- Theo lý thuyết thì một người ở hàng cô dì như tôi không nên so đo với một đám con nít như các cậu, nhưng các cậu bắt nạt Tứ Đản nhà tôi, tôi phải lấy lại công bằng cho nó, đứng có thỏ này thỏ kia nữa mà bồi thường tiền thuốc men trước đi! 

Cô xắn tay áo của Triệu Tứ Đản lên, trên cổ tay mảnh khảnh kia toàn là những vết màu đỏ. Đến cả ống tay áo cũng bị kéo rách. 

Cô lạnh lùng nói:

- Tới chỗ Trịnh lang trung lấy ít thuốc chắc cũng tốn ba bốn chục văn tiền rồi, quần áo này không mặc được nữa. Các cậu phải bồi thường cho Tứ Đản nhà chúng tôi một bộ quần áo mới!

Trương Đại Cương trợn mắt há mồm.  

Tay Triệu Tứ Đản chỉ hơi đỏ thôi, không trầy da hay đổ máu gì cả. Dựa vào đâu đòi ba bốn chục văn tiền thuốc vậy?

Chưa hết, quần áo trên người thằng ranh con này đã rách bươm không mặc được nữa từ đời kiếp nào rồi. Dựa vào đâu bắt nó bồi thường một bộ, còn không phải tống tiền người ta sao?

Tiểu đệ của Trương Đại Cương ở đằng sau lí nhí nói:

- Năm ngoái chỉ vì 2 văn tiền mà Triệu đại thẩm la lối khóc lóc trước cửa nhà đệ, làm mẹ đệ tức dữ lắm! 

Bây giờ là ba bốn chục văn tiền và một bộ quần áo, e rằng hạng người “cực phẩm quái thai" như Triệu đại thẩm sẽ lấy một sợi dây thừng tới trước cửa nhà bọn chúng trình diễn màn một khóc - hai quậy - ba thắt cổ mất thôi… 

Trình Loan Loan nói tiếp:

- Con thỏ này là bằng chứng nhé, tôi nghĩ có tới lý trưởng thì lý trưởng cũng sẽ đứng về phía tôi…

Trương Đại Cương lập tực ném con thỏ trong tay xuống, nói:

- Không phải việc của bọn ta, mau chạy đi! 

Một đám nhóc chạy vụt đi.

- Con thỏ của con! 

Triệu Tứ Đản nhào tới, ôm chặt con thỏ chuẩn bị chạy trốn vào lòng.  

Trình Loan Loan “click" mở màn hình ảo, dùng 2 văn tiền mua một hộp cao hoa hồng nhỏ. Cô nói:

- Chìa tay ra đây! 

Triệu Tứ Đản ngoan ngoãn chìa tay ra. Hắn thấy mẹ cầm một cái hộp nhỏ, thoa một chút cao gì đó lên cổ tay hắn, mát lạnh, cổ tay lập tức không còn đau nữa. Hắn ngơ ngác nhìn mẹ bôi thuốc cho mình, trước kia cảm thấy mẹ rất hung dữ mà bây giờ thì dịu dàng làm sao! 

Từ trước đến nay hắn thích mẹ của Thiết Trụ ca nhất, dịu dàng hay cười, có cái gì ngon cũng chừa lại cho Thiết Trụ ca, Thiết Trụ ca thường khoe khoang trước mặt hắn lắm. Lúc này mẹ hắn biến thành y chang, hắn thật sự rất vui vẻ. Nhưng nhỡ đâu đây chỉ là mơ thì sao… 

Triệu Tứ Đản mới vui vẻ xong lại buồn bã ngay, gương mặt nhỏ khẽ gục xuống. Trình Loan Loan không biết một đứa nhóc thì lấy đâu ra nhiều tâm sự vậy, chốc chốc vui vẻ chốc chốc lại sầu. Cô chưa từng sinh con, cũng chưa từng nuôi con. Tuy nhiên ở thời đại này, chỉ cần có ăn là có thể khiến bọn trẻ vui vẻ rồi nhỉ?

Cô hỏi: - Tứ Đản, cậu thích ăn thịt thỏ hấp hay thịt thỏ kho tàu? 

Triệu Tứ Đản hoảng sợ trợn mắt, con thỏ đáng yêu thế mà… sao lại muốn ăn thỏ?

Hắn muốn mang thỏ về nuôi. Hắn đã tính toán cả rồi, làm một cái ổ cỏ ở sau gian phòng thay cho nhà thỏ, sau này hắn có thể chơi với thỏ mỗi ngày, con thỏ này chắc chắn sẽ trở thành người bạn thân nhất của hắn…

Trình Loan Loan có biết Triệu Tứ Đản muốn nuôi thỏ đâu. Năm thiên tai mà, người ta còn không có ăn thì lấy gì nuôi nổi thú cưng.

Cô xách con thỏ lên, con thỏ lông xám cũng gầy ơi là gầy, chắc còn chưa nặng đến 2 cân, trong nhà có 6 miệng ăn thì không đủ cho một người ăn một miếng.   

[ Ting ~ Phát hiện thỏ lông xám nuôi thả trong tự nhiên, một cân tám lạng trị giá 54 văn tiền. Có bán hay không? ]

Trình Loan Loan xem sơ cửa hàng thịt thỏ, trại chăn nuôi thỏ ở thời hiện đại bán có 6 văn tiền/cân. Con thỏ hoang này chưa đến 2 cân có thể đổi được một con thỏ nuôi khoảng chừng tám chín cân…. Thật ra thịt thỏ nuôi sẽ càng mềm và ngon miệng hơn, nhưng người sống trong xã hội hiện đại lại rất ưa chuộng những món ăn thuần thiên nhiên và hoang dã cho nên thức ăn hoang dã ở đây tương đối được giá ở cửa hàng. Có điều thằng nhóc Tứ Đản cứ nhìn chằm chằm con thỏ, bây giờ không tiện bán đi. 

- Mẹ ơi, xảy ra chuyện gì vậy?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp