Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Tôi Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

CHƯƠNG 47: BAN NGÀY KHÔNG ĐƯỢC THÌ CHỜ ĐẾN BAN ĐÊM VẬY (1)


4 tháng

trướctiếp

Triệu Đại Sơn dắt Trình Loan Loan đi ra sau nhà. Nơi đây mọc đầy cỏ dại, những đám cỏ dại có sức sống mãnh liệt mà còn sắp chết khô đến nơi do phơi nắng quá lâu ngày. Cây ngải cũng vậy, lá cây khô héo, thân và rễ cây đã ngả vàng.    
Trình Loan Loan cúi đầu hít hít, mùi hương rất đậm, đúng là cây ngải theo cách gọi của thời hiện đại, đây thật sự là thứ cô đang muốn tìm. Cô nói:
- Hái hết mấy bụi cây ngải ở đây đem vào trong sân đi. 
Triệu Đại Sơn gãi ót, nói:
- Mẹ ơi, cây ngải đốt không cháy đâu, lúc đốt còn sinh ra rất nhiều khói, để con đi cắt ít cỏ khô khác nha. 
- Ai bảo tôi muốn hái để nhóm củi chứ? - Trình Loan Loan mỉm cười nói: - Tôi thích chỗ sinh ra nhiều khói của chúng đấy, không nhiều khói thì tôi không cần đâu. Mau hái mang ra sân đi, tôi phải dùng chúng.
Triệu Đại Sơn cầm dao phay lên nhanh chóng thu hoạch, cắt bỏ một mảng cây ngải rậm rạp nhưng thật ra không được bao nhiêu rồi chất chồng trong sân. Trình Loan Loan đi lấy sọt ra, ém thật chặt cây ngải vào trong vừa hay đầy giỏ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp