Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Tôi Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

CHƯƠNG 167: HÂM MỘ TỨ ĐẢN CÓ NGƯỜI CHA TỐT (1)


3 tuần

trướctiếp

 
Bà cụ bất ngờ mà ngơ cả người. 
- Tứ Đản, cá ở đâu ra vậy?
Cửa thôn Đại Hà là một con sông, có thể nói người dân thôn Đại Hà chưa từng nhìn thấy gà vịt nhưng chắc chắn không thể không nhìn thấy cá bao giờ. Tuy nhiên trong thôn có một quy tắc, bình thường không được xuống sông bắt cá, phải chờ cho cá lớn lên, tới lúc ăn Tết, cả đám dùng lưới thả xuống sông để bắt cá. Số cá bắt được thì chia đều cho người trong thôn, hằng năm mỗi nhà được chia hơn trăm cân cá. Mùa đông húp canh cá, ăn không hết thì làm cá khô để dành đến mùa xuân vẫn có chút thịt cá để ăn. Thật ra nhà ai có phụ nữ mang thai, ra sống bắt mấy con cá cũng chẳng ai nói gì. Thế nhưng điều quan trọng là bây giờ ngoài sông không có nước, lấy đâu ra con cá to vậy?
Cả người Triệu Tứ Đản ướt sũng, nhưng không ngăn được sự đắc ý của hắn. Hắn nheo mắt nói:
- Bà nội, con bắt được hai con cá này ngoài ruộng. Còn sống! Mẹ ơi, mau mang hầm canh cho Đại tẩu đi! 
Trình Loan Loan bảo hắn cho cá vào lu nước trước, sáng nay đã hầm bồ câu non rồi, hai con cá này có thể để dành chiều ăn một con, mai ăn một con. Cô thở dài thườn thượt, tỏ ra rầu rĩ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp