Dương Nhị Mao đến ký túc xá thanh niên trí thức để gọi Hạ Tân. Trên đường đi, Dương Nhị Mao đã nói trước với Hạ Tân là Lý Kim Phượng sắp rời khỏi đây, mắt cô ấy đỏ hoe ngay lập tức.
Cô ấy ngồi xổm bên lề đường và bắt đầu khóc.
Dương Nhị Mao hoảng hốt nhưng không biết phải an ủi cô ấy thế nào.
Anh ấy vội vàng thốt lên: "Tôi cũng rất buồn khi chị Kim Phượng rời khỏi đây nhưng thiên hạ không có bữa tiệc nào là không tàn. Chị ấy khác chúng ta. Chị ấy không đến vùng nông thôn để tham gia trồng trọt. Chị ấy đến đây để ở cùng với anh Lục.
Hơn nữa, không phải tôi vẫn còn ở đây sao? Khi cô cảm thấy buồn chán thì có thể nói chuyện với tôi. Nếu ai đó bắt nạt cô thì tôi có thể bảo vệ cô! “
Sau khi Dương Nhị Mao nói xong, Hạ Tân liền quên luôn cả khóc chỉ ngơ ngác nhìn anh ấy.
Trong đó có một bên mắt của cô ấy có giọt nước mắt sắp rơi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT