Ta dừng lại ăn chút gì được không, các bạn có mệt quá không?" Bồ công Anh hỏi "Và cũng đã đến thời điểm cho một sự thay đổi, phải không? Thật là một đêm đẹp trời, nếu cái mũi của tôi không nói sai. Các bạn cũng biết là chúng ta phải tránh đừng tỏ ra quá khốn khổ đến mức không ai giúp được."
"Trước khi chúng ta đi ăn," Tóc Giả lên tiếng "tôi muốn nói với anh, Nhựa Ruồi ạ, tôi tin rằng ngoài anh ra, không ai có thể đưa mình và ba người kia an toàn thoát khỏi một nơi như thế."
"Thần Mặt trời muốn chúng tôi trở về." Nhựa Ruồi đáp "Đó là lý do thực sự để chúng tôi có mặt ở đây."
Khi quay lại theo Thủy Cự chạy lên lối đi dẫn vào rừng, chú thấy Thanh Nhàn bên cạnh. "Cô và các bạn cô chắc lấy làm kỳ lạ về cái việc ra ngoài ăn cỏ như thế này." chú nói "Cô biết đấy, mọi việc sẽ quen dần. Tôi xin cam đoan là Cây Phỉ đã đúng khi nói với cô rằng cuộc sống ở đây tốt hơn trong chuồng. Đi với tôi, tôi sẽ mách cho cô chỗ mọc lên loại cỏ đuôi ngắn vừa mềm vừa ngọt, nếu Tóc Giả không xơi hết trong lúc tôi đi vắng."
Nhựa Ruồi dẫn Thanh Nhàn đi. Cô thỏ này có vẻ khỏe khoắn và dạn dĩ hơn Hoằng Dương và Cỏ Khô và rõ ràng là đang cố hết sức để thích nghi với cuộc sống mới trên cánh đồng thỏ. Khả năng sinh đẻ của cô thỏ là điều Nhựa Ruồi chưa thể nói chắc được, nhưng cô nàng có vẻ rất sung sức.
"Tôi cũng thích ở dưới hang. Thanh Nhàn nói khi họ chạy ra ngoài chỗ trống tràn ngập không khí trong lành "Không gian bít bùng thật ra rất giống cái chuồng, trừ mỗi chuyện là tối hơn thôi. Cái khó với chúng tôi là phải đi ăn ở nơi trống trải. Chúng tôi còn chưa quen với việc tự do đi đến những nơi chúng tôi muốn và cũng không biết phải làm gì. Tất cả các anh đều hành động rất nhanh, tôi mất đến một nửa thời gian để thắc mắc mà không hiểu được tại sao. Tôi thích ăn ở gần cửa hang, nếu anh không phiền."
Họ chậm rãi đi ngang qua bãi cỏ ngập nắng chiều, nhấn nhá chỗ này một ít chỗ kia một ít khi đi qua. Chẳng bao lâu sau, Thanh Nhàn đã hoàn toàn chú tâm đến việc ăn cỏ, Nhựa Ruồi thì dừng lại liên tục để đứng lên hít hít chung quanh tận hưởng không khí vắng lặng thanh bình của vùng sơn cước. Chợt chú nhận ra Tóc Giả đứng cách chú một quãng, đang nhìn đăm đăm về phía Bắc, chú lập tức dõì về hướng đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play