Góc rừng đối diện hóa ra là một góc hẹp. Xa xa góc rừng ấy, cái hào và hàng cây uốn lượn trở lại, vì thế cánh đồng tạo thành một cái vịnh với bờ đất chạy vòng quanh. Bây giờ cả bọn mới hiểu rõ tại sao Anh Thảo Vàng sau khi rời khỏi chỗ chúng lại biên mất giữa đám cây cối. Cậu ta chỉ đơn giản chạy theo một đường thẳng từ những cái hang của cả bọn tới chỗ của cậu ta, băng qua một dải rừng hẹp nằm ở giữa. Thực vậy, khi Cây Phỉ quay lại mũi đất và đứng lại nhìn, chú có thể thấy nơi mà chắc chắn Anh Thảo từ đó đi ra. Một cái rãnh thỏ lộ ra rất rõ dẫn từ bụi dương xỉ diều hâu ở dưới hàng rào và thông ra cánh đồng. Trên bờ đất ở phía xa hơn của cái vịnh có thể nhìn thấy những hang thỏ tôi tối hiện rõ trên nền đất trơ trụi. Một cánh đồng thỏ hiện lên rành rành như người ta có thể hình dung.
"Bầu trời trên đầu chúng ta!" Tóc Giả nói. "Mỗi một sinh vật trên hàng dặm đất này đều phải biết có bầu trời này. Hãy nhìn tất cả những dấu vết để lại trên cỏ nữa kìa. Mọi người có nghĩ là chúng cũng cất tiếng hát vào một buổi sáng như loài chim hét không?"
"Có lẽ bọn họ quá an toàn nên không cần bận tâm che giấu bản thân," Mâm Xôi nhận xét. "Với lại vùng đất quê hương chúng ta cũng dễ nhận ra lắm mà."
"Phải, nhưng không giống như thế này! Một vài cái hrududil cũng có thể xuống những cái hang này."
"Cả tôi nữa," Bồ Công Anh nói. "Người tôi ướt sũng đây này."
Trong khi chúng tiến về phía trước, một chú thỏ to xuất hiện trên bờ hào, quan sát chúng thật nhanh rồi biến mất sau lũy đất. Vài phút sau hai chú khác xuất hiện và chờ đợi bọn mới tới đi đến. Cả hai chú này đều to lớn khác thường với bộ 1ông óng chuốt.
"Một anh thỏ tên là Anh Thảo Vàng có lời mời chúng tôi đến ở đây." Cây Phỉ lên tiếng. "Có lẽ các anh cũng biết chuyện anh ta đến gặp chúng tôi chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT