Vai Ác Ba Tấc Rưỡi, Hắc Hóa Rồi!!!

Chương 1


6 tháng

trướctiếp

Một chai nước đá được giội xuống!

Nước đá lạnh thấu xương rơi xuống má, xuống cổ, làm Thời Kiều rùng mình tỉnh dậy.

Cô mở mắt, bắt gặp một đôi mắt lạnh lùng.

Chủ nhân của cặp mắt có vóc dáng cao gầy, ăn mặc sang trọng, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ không kiên nhẫn: "Nếu cô còn muốn về nhà họ Thời thì tỉnh lại ngay cho tôi!"

Thời Kiều: ???

Chuyện gì đây, cô bị tai nạn xe cộ rồi cơ mà?

Đúng lúc này, trên trán người đàn bà lóe lên một tia sáng, một nhóm bình luận xuất hiện, chỉ thấy trên đó hiển thị: [ Tên: Giang Lam, thân phận: Mẹ bạn ]

Mẹ bạn?

Cảm ơn nhé, xúc phạm quá thể đấy!

Ngoài ra còn có một ngọn lửa nhỏ cháy trên đỉnh đầu của người đàn bà ấy, nó cho thấy: [ Chỉ số tức giận: 101% ]

Đây là thang đo sự bùng nổ khi tức giận à?

Nhưng trước khi cô có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì điện thoại của người đàn bà đã reo lên.

Bà ta lườm Thời Kiều, bước sang một bên nghe điện thoại:

"Chưa, tôi vẫn đang ở trấn nhỏ đây! Tại cái đứa con gái bị ném xuống xóm núi của tôi ấy, vừa định rời đi thì ngất luôn!"

"Bác sĩ nói Thời Kiều bị say nắng, say lúc nào không say mà say đúng cái lúc chuẩn bị đi, tôi nghi cái số đứa con gái này khắc tôi thì phải!"

"Thôi, đừng nói nữa, trông chẳng giống chồng tôi với tôi chút nào, trông quê mùa, ăn mặc mộc mạc đến mức tôi còn không muốn nhận về nữa cơ!"

"Xui xẻo thật sự! Biết thế tôi đã chẳng tới đây!"

*

Lúc này, trong đầu Thời Kiều đang loạn cào cào.

Cô xuyên sách rồi!

Xuyên vào truyện Mary Sue "Chiều chuộng thiên kim giả của nhà giàu", trở thành thiên kim thật là con tốt thí chỉ sống được ba chương đã ngỏm củ tỏi!

Thiên kim thật số khổ, mới sinh ra đã bị đánh tráo, sau đó bị ném vào xóm núi nuôi nấng hơn mười năm, chỉ vì vẻ ngoài không có gì nổi bật, khí chất lại quê mùa nên không được ai xem trọng.

Không giống với những tiểu thuyết thiên kim thật giả khác, thiên kim giả trong sách không phải là con của bảo mẫu, mà là con gái của cô thiên kim thật.

Khi còn trẻ, cô của thiên kim thật có quan hệ với một tên côn đồ, đến lúc biết mình có thai thì tên côn đồ đã bị người ta đánh chết rồi. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web tytnovel.

Sau khi sinh con xong, mụ ta tráo con gái mình với đứa con gái do chị dâu sinh ra, sau đó đem "việc xấu trong nhà" của mụ ta cho một cặp vợ chồng ở xóm núi nuôi nấng.

Cặp vợ chồng xóm núi có con riêng, chỉ coi cô ấy như lao động không công.

Sau khi được nhận về nhà họ Thời, thiên kim thật vừa ghét thiên kim giả đã lấy đi mọi thứ thuộc về cô ấy, vừa bắt chước thiên kim giả khắp mọi nơi.

Nhưng tất cả những điều này không cải thiện được tình hình của cô ấy, mà ngược lại còn khiến mọi người cười nhạo cô ấy là cóc đi guốc, khỉ đeo hoa.

Cuối cùng, để thu hút sự chú ý của gia đình, cô ấy đã chạy lên một tòa nhà cao tầng, vờ như muốn tự tử, nhưng không nghĩ đến đùa quá hóa thật, trượt chân một phát đã được đi nhận cơm hộp* luôn.

* Ý chỉ hết suất diễn, chết.

Sau khi tiếp nhận ký ức, trong lòng Thời Kiều chỉ có duy nhất một cảm nghĩ: Ngu!

Tại sao phải lấy lòng những người không thích mình chứ?

*

Thời Kiều thầm thở dài, sau đó thấy Giang Lam đã cúp điện thoại, đang đi về phía mình.

Giang Lam là mẹ ruột của nguyên chủ.

Chỉ là khi Giang Lam nhìn đứa con gái bị đánh tráo mười lăm năm lại không hề thương tiếc chút nào, ngược lại thấy nguyên chủ không ưu tú như tưởng tượng của mình thì không thèm che giấu sự chán ghét và thất vọng.

Khác với Giang Lam, sau khi nguyên chủ nhìn thấy mẹ ruột của mình thì tất cả những oán hận bao nhiêu năm đều hiện lên trong đầu, cộng thêm thời tiết nóng bức nên đã ngất thẳng cẳng.

Sau khi ngất đi, Giang Lam gọi người đưa cô ấy đến bệnh viện, khiến thời gian bị kéo dài ra.

Giang Lam là một người phụ nữ mạnh mẽ, hành động nhanh nhẹn dứt khoát, lần này do phải đến một thành phố gần trấn nhỏ bàn công việc nên mới ghé qua đón con gái, không ngờ cô ấy lại ngất xỉu!

Đối với Giang Lam mà nói, lãng phí nhiều thời gian như vậy vì một đứa con gái vô dụng là chuyện rất bực mình! ( truyện trên app T Y T )

Để tránh bỏ không thời gian, bà ta nhờ tài xế mua một chai nước đá về, sau đó không hề do dự hất thẳng vào mặt nguyên chủ!

Giang Lam bước tới.

Thấy cô vẫn ngồi ở trên giường, bà ta sầm mặt, nói: "Đã tỉnh rồi sao còn chưa đứng dậy nữa? Cô có biết tôi đã mất bao nhiêu thời gian với cô không?"

Ánh mắt Thời Kiều lại rơi vào ngọn lửa đang nhảy nhót trên đầu bà ta, nói: "Bây giờ bà... rất tức giận à?"

Con bà nó!

Cố tình khiêu khích à?

Tài xế bên cạnh mở to mắt.

"Tôi từng nghĩ cô chỉ có hơi quê mùa chút thôi, nhưng ít nhất nhân cách của cô tốt, bây giờ xem ra tôi sai rồi, cô chính là đứa nhà quê không có giáo dục!"

Giang Lam nhìn cô chằm chặp, ánh mắt sắc như dao.

Lời nói khó nghe quá trời quá đất!

Đặc biệt là từ miệng của một người mẹ!

Chẳng qua Thời Kiều không tức giận, vẫn tò mò hỏi: "Bà... bà cáu hơn à?”

Bởi vì ngọn lửa nhỏ trên đầu bà ta đã biến thành ngọn lửa lớn đang cháy hừng hực, chỉ số tức giận lên thành 150%!

Thực ra Thời Kiều không cố ý khiêu khích mà do cô thực sự rất tò mò.

Kiếp trước cô mắc hội chứng Asperger*, không thể giao tiếp xã hội như một người bình thường.

* Là chứng rối loạn phát triển thần kinh đặc trưng bởi những khó khăn trong tương tác xã hội và giao tiếp.

Nói một cách đơn giản là cô không thể hiểu được cảm xúc của người khác, chứ đừng nói đến những cảm xúc có độ khó cao như hoài nghi hay mỉa mai, ngay cả khi đối phương rất tức giận thì cô cũng không thể phản ứng ngay lập tức được.

Nhưng hiện tại cô lại có thể nhìn thấy cảm xúc của người khác trên đỉnh đầu của đối phương!

Nếu sau này cô nhìn thấy được thứ này thì có phải cô có thể giao tiếp với người khác một cách bình thường rồi không?

Nhưng thái độ của cô lại hoàn toàn chọc giận Giang Lam!

Giang Lam hung hăng lao về phía cô, định giơ tay tát cô hai cái.

Cơ thể Thời Kiều lóe lên một cái, Giang Lam bất ngờ đánh trượt, còn ngã xuống giường vì dùng sức quá mạnh!

Bụng bà ta đập vào mép song sắt của giường bệnh, đau đến nỗi thở hổn hển: "Con ngu này, cô có tin tôi bỏ cô ở đây, không bao giờ cho phép cô quay lại nhà họ Thời nữa không hả!"

Chẳng hiểu sao bà ta lại dùng cách này để uy hiếp con gái mình, đúng là sỉ nhục chữ mẹ thật sự!

Thời Kiều thờ ơ nhìn Giang Lam trước mặt, trong lòng thầm thấy không đáng thay nguyên chủ.

Giang Lam bám vào giường bệnh để đứng lên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt hờ hững và trào phúng của Thời Kiều thì bừng bừng lửa giận!

Bà ta lại giơ tay định đánh thì một cô y tá nhỏ cầm điện thoại giơ về phía bà ta.

Cô y tá nhỏ dùng sức đẩy bà ta ra, chĩa camera di động vào mặt bà ta, nói: "Nếu bà dám đánh bệnh nhân thì tôi sẽ đăng bộ dạng gây tội xấu xí của bà lên Weibo đấy nhé!"

Giang Lam bị cô y tá nhỏ chọc giận: "Cút ngay! Tôi là mẹ nó!"

Cô y tá nhỏ nhìn bà ta từ trên xuống dưới: "Mẹ kế đúng không? Dù sao bà đừng có mà hành động thiếu suy nghĩ, nếu không tôi sẽ báo chuyện này lên cảnh sát đấy!"

Giang Lam cáu đến độ lồng ngực phập phồng lên xuống, quay đầu mắng tài xế: "Cậu chết dí ở đấy rồi à, còn không mau qua đây giúp đỡ nhanh lên?"

Bấy giờ, tài xế đang co ro trong góc mới có phản ứng, cướp điện thoại từ tay cô y tá nhỏ.

Đúng lúc này, một bác sĩ nam xông vào giật lại chiếc điện thoại trên tay Giang Lam, đồng thời đẩy tài xế ra, cảnh cáo: "Bây giờ là xã hội pháp trị đấy, nếu làm to sự việc lên thì tôi tin các bà không thể trốn tránh pháp luật được đâu!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp