Võng Vương

CHƯƠNG 48: TIẾNG BỊ LẠC ĐƯỜNG


6 tháng

trướctiếp

Đây là nơi nào vậy. Khu rừng này hình như tôi đã đi ngang qua... khoảng 4 lần rồi nhỉ? Choáng váng, chẳng lẽ là - - lạc đường? Không thể nào, ai tới cứu tôi với. 555…
Sớm biết không cần một mình mua đồ, không biết bọn họ có phát hiện không thấy tôi hay không. Với một chai Fanta trong tay, tôi ngồi xuống dưới một cái cây lớn. Nhớ lại Ryoma đã nói rằng nếu sau này bị lạc, hãy ở lại và chờ cậu ấy, cậu ấy sẽ đi tìm mình. Lúc này đây, cậu ấy có phải cũng sẽ tìm được mình hay không? Ha ha, nếu không tìm được đường trở về, vậy ở chỗ này chờ đi. Đã tới thì nên an tâm ở lại. (Diệp: Thật đúng là có lòng dạ thanh thản. Tuyết: tôi không ở chỗ này chờ còn có thể như thế nào? Cũng không ngẫm lại đây là ai làm hại. Diệp:...)
Tôi ngồi dưới gốc cây khoảng mười phút, nhưng ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy. Thật sự là kỳ quái, nơi này phong cảnh đẹp như vậy, vì sao lại không có người đến? Gió nhẹ nhàng thổi, mặt trời chiếu rọi làm cho tôi cảm thấy có chút chói mắt, nhưng ánh mặt trời ấm áp lại làm cho tôi trở nên có chút lười nhác, rồi lại không muốn nhắm mắt lại, bởi vì tôi quyến luyến bầu trời yên tĩnh mà xinh đẹp này, nhìn nó, bản thân tựa hồ cảm giác được tâm linh bị tinh lọc, cả người cảm thấy thật thoải mái.
Đã lâu không có ca hát, nếu nơi này không có người, vậy để tôi bồi đám chim chóc này hát một bài đi.
Hỡi ngọn gió của sự khởi đầu, hãy gửi đi một thông điệp
“Vì anh luôn tin em”
Khi đó, tôi đang đứng trong thế giới mà tôi mơ ước

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp