Võng Vương

CHƯƠNG 12: LỜI TỰ THUẬT CỦA NINJA YOSHI


7 tháng

trướctiếp

Lời tự thuật của Ninja Yoshi:
Hôm nay là ngày thi đấu khu vực. Mình bỗng nhiên gặp một cô gái đang vùi đầu đi bộ trên đường. Cô ấy đang nghĩ gì vậy? Chẳng biết vì lý do gì, mình cảm thấy rất tò mò.
Sau đó, cô ấy không nhìn đường nên đâm phải mình. Mình sững sờ một lúc, cô ấy - người cô ấy có mùi thơm quá, là mùi gì vậy? Lúc mình nhận ra thì cô ấy đã ngã xuống đất rồi. Mình hối hận tự trách. Vì sao không ôm lấy cô ấy mà lại để cô ấy ngã hả? Không biết cô ấy có đau không. Mình có nhiều thời gian để né tránh khỏi lời chất vấn của cô ấy, nhưng… mình đã không làm thế. Mình không muốn chạy trốn, tại sao nhỉ?
“Ui da… Đau chết mất. Đi không nhìn đường hay gì?”
Thấy cô ấy mắng chửi mà không buồn ngẩng đầu lên, mình cảm thấy có chút buồn cười. Nếu là trường họp bình thường, có lẽ mình sẽ hơi tức giận một chút. Nhưng trước cô ấy, mình lại cảm thấy dáng vẻ này của cô ấy thật là đáng yêu. Ôi… Hôm nay kỳ lạ thật đấy, tới cả việc cô gái này có dáng dấp ra sao mình cũng chưa trông rõ, vậy mà lại cảm thấy người ta đáng yêu. Chẳng lẽ chỉ vì cô ấy có một cặp chân xinh cắn thôi sao? Vì vậy, mình đã trêu chọc cô ấy mấy câu:
“Cô bạn à, cậu đi đường hồn vía trên mây rồi đụng phải tôi, sao còn nói tôi không nhìn đường hả
Cô ấy nghe thấy giọng tôi nói thì ngẩng đầu lên. Vào thời khắc ấy, mình đã ngẩn cả người. Cô ấy… xinh đẹp quá. Mái tóc dài màu tím nhạt bồng bềnh bay theo gió, mượt mà như nhung lụa. Hai mắt cô ấy cũng có màu tím nhạt, khiến cho mình cảm thấy thật là bí ẩn, không thể đoán ra được cô ấy đang nghĩ gì. Là da nõn nà trắng như tuyết, phải chăng vừa chạm vào đã mềm mại tan ra như tuyết? Cô ấy đẹp như một tinh linh. Mình bỗng dưng nhớ đến mấy câu mà người Trung Quốc dùng để tả người đẹp… chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn… Nghe thấy cô ấy đang lẩm bẩm, mình cũng không nghe rõ, bèn hỏi: “Cậu nói gì thế?”
Nói xong, cô ấy định xoay người rời đi, nhưng cô ấy lại đụng phải một người. Lần này mình đã ôm lấy cô ấy và không để cô ấy ngã nữa. Cô ấy nói “cảm ơn” với mình. Cô ấy rất dễ thương, khiến cho mình muốn trêu chọc cô ấy. Chỉ có trời mới biết cô ấy là người đầu tiên khiến cho mình muốn trêu chọc tận hai lần trong ngày.
“Đừng khách khí....Cậu có vẻ thảm nhỉ.” Dường như cô ấy không chú ý đến người mà mình đã đụng phải.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp