Võng Vương

CHƯƠNG 119: KÍ ỨC ĐAU LÒNG


5 tháng

trướctiếp

 Trời trong xanh như thế, gió ấm áp như thế! Nhưng thật đáng tiếc, tôi đã chẳng còn tâm trí nào để tận hưởng những thứ ấy. Trong lòng tôi lúc này, mây đen dày đặc, dường như trở nên u ám, tối tăm. 
Tôi nắm tay Ryoma dạo phố nhưng lại không muốn nói lời nào. Chỉ lặng lẽ tiến về phía trước, lặng lẽ bước đi. Phải rồi, tôi biết nói gì bây giờ? Không lẽ muốn tôi phải hét thật to, rằng: “Tôi phải đi rồi, tôi sẽ không bao giờ quay lại nữa” sao? 
Tôi thật sự rất muốn chỉ tay lên trời mà hét lớn 'thật bất công!’. Nhưng, điều đó thật sự là bất công sao? Không phải như vậy, thế giới này làm gì có công bằng hay không công bằng, chỉ có lựa chọn và từ bỏ mà thôi. Còn tôi, chỉ đang lựa chọn ‘mạng sống’, và từ bỏ thứ gọi là ‘hạnh phúc’... Chỉ vậy thôi! 
“Đến rồi.” Tôi ngẩng đầu nhìn bảng hiệu lớn của công viên giải trí, cố gắng ép bản thân phải giữ nụ cười. 
“Này, nơi cậu muốn đến là đây à?” Ryoma nhướn mày hỏi 
"Ừm, tôi muốn đến đây một lần.” Đây sẽ là kỷ niệm cuối cùng trước khi tôi đi. 
"Vậy vào thôi! Cậu muốn chơi trò gì?” Ryoma véo má tôi 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp