Đàm Khanh lạnh nhạt gặm táo: “Chú này, chú nhìn nhầm rồi, đây là con trai cháu.”
“Hơn nữa…”
Đàm Khanh thuận tay xách Đàm Kỷ Kỷ từ trong ngực Hạ Minh Ngọc ra, nhìn kỹ, chê bai nói, “Có chỗ nào giống anh ta chứ, trẻ con lòai người cũng không trông như vậy, ngu ngu đần đần.”
Bác Vương: “…”
Bác Vương bị nghẹn đến mức râu cũng vểnh lên.
Hạ Minh Ngọc xoa mi tâm, đưa tay cầm bình sữa trên bàn đưa cho Đàm Khanh: “Đây là quản gia bên chỗ cha mẹ tôi, cậu gọi bác Vương giống tôi là được.”
Tiếp đó lại xoay người: “Bác Vương, đây là Đàm Khanh, là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT