Cho nên cuối cùng cô chỉ hút chân không chăn bông mà thôi. Cô đặt đồ đạc vào nơi để đồ, tính toán thấy mua đủ tất cả mọi thứ mới đặt áo lông lên trên cùng.
Kiều Thanh Thanh nhìn mì ăn liền, vô thức nước bọt tràn lan, cô thật sự rất thèm hương vị tiện lợi kia. Năm thứ sáu khi tận thế, khi cô làm việc trong căn cứ ngửi được mùi mì ăn liền ở tầng lầu nào đó, mùi thơm nức của dầu và hương liệu hòa vào nhau.
Trước khi tận thế, nó mang tiếng là "Thực phẩm rác", "Không lành mạnh", nhưng vào lúc này, mùi thơm xông vào đại não của Kiều Thanh Thanh, khiến cô vô cùng nhớ nhung. Mùi vị đó quanh quẩn trong đầu Kiều Thanh Thanh mấy hôm, trong mộng cô cũng mơ thấy mình ăn mì ăn liền.
Lúc đó cô cay đắng nghĩ, đổi tiền tiết kiệm của hai vợ chồng cô thành mì gói thì có thể mua ba mươi nghìn gói, mỗi bát có thể cho thêm trứng gà và dăm bông. Ba mươi nghìn gói, đủ để hai vợ chồng họ ăn mấy kiếp. Nghĩ đến đây, cô tự bật cười, vừa cười vừa khóc.
Cô lấy một gói, trước tiên bóp nát mì sau đó mới mở ra, cho chút gói gia vị lên mì vụn, cầm miệng túi nhanh chóng lắc, sau đó lấy một miếng cho vào miệng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT