Làm xong tang sự, chạng vạng thì Lục Tử đến đưa gạo. Kiều Thanh Thanh không nhận, Lục Tử sốt ruột: "Bác sĩ Kiều, cô nhất định phải nhận."
Cô lắc đầu: "Tôi sẽ nhận gỗ, anh có thời gian thì đưa cho nhà tôi một chút, không cần gấp gáp.
Những cân gạo này anh mang về nấu bột gạo cho cháu anh ăn đi, hiện tại điều kiện không tốt, không nên để cho đứa nhỏ chịu thiệt thòi." Cô dừng một chút: "Mặc dù bột gạo so với sữa bột không đủ dinh dưỡng nhưng cũng coi như là thứ tốt." Ít nhất đứa trẻ cũng có thể ăn được.
Môi Lục Tử giật giật, nhớ tới cháu trai gào khóc trong nhà, nước mắt lại không ngừng được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT