Trọng Sinh: Đại Ma Vương Tàn Nhẫn Thầm Yêu Tôi

Chương 2: Rời đi


9 tháng

trướctiếp

Đại Ma Vương Tàn Nhẫn Thầm Yêu Tôi

Thây ma ở giai đoạn đầu của tận thế di chuyển chậm chạp, nhưng sức mạnh của chúng lại rất lớn, hơn nữa chúng nó chỉ có cảm giác thèm ăn nguyên thủy nhất, giống như dã thú.

Ngay khi Lệ Trầm ngã xuống, nó giống như một miếng thịt rơi vào bầy sói, gần như tất cả thây ma bao vây xung quanh xe của bọn họ đều lao vào cắn xé Lệ Trầm.

Trước khi bị thây ma vây quanh, Mặc Sở thấy rõ ràng Lệ Trầm liếc mắt nhìn về phía bọn họ, ánh mắt đó lạnh lùng vô cùng, anh không biết mình đang nhìn ai, cũng không biết mình đang nhìn cái gì, sau đó anh nhanh chóng nhắm mắt lại, bảo vệ những bộ phận trọng yếu của mình, mặc dù đang bị cắn xé nhưng anh chỉ phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp từ cổ họng.

Đầu óc Mặc Sở trở lên trống rỗng.

Lần thứ hai mọi việc xảy ra vẫn như vậy, lần trước khi mới xảy ra sự việc này thì cô chỉ biết sợ hãi ôm đầu mình, cô chọn cách không nghe không nhìn để trốn tránh đối mặt với tội ác đang diễn ra trước mặt mình, cô không biết khi đó Lệ Trầm đã phản ứng như thế nào, cũng như cảm giác của anh khi cứu một người đã khoanh tay đứng nhìn sự việc của anh năm đó.C a l an t h a - T Y T

Cô thậm chí còn nghi ngờ những lời mình nghe được trước khi chết chỉ là tưởng tượng của mình, hoặc do lòng tốt của Lệ Trầm đối với người sắp chết, nếu không làm sao có thể giải thích được tại sao một người kiêu ngạo như Lệ Trầm lại yêu một người đã đứng nhìn sự việc năm đó của anh.

Lần này, cô hầu như không cho mình cơ hội phản ứng, ngay lúc Lệ Trầm bị thây ma bao vây, Mặc Sở đầu óc trống rỗng liền chạy tới bắt lấy tay anh.

Trong nháy mắt, cánh tay truyền đến một lực cực lớn, vô số thây ma như dã thú đang cắn xé anh, muốn kéo anh xuống vực sâu, sức lực của một cô gái non nớt hoàn toàn không thể chống đỡ nổi sức nặng này, trong nháy mắt Mặc Sở đã bị kéo xuống một khoảng lớn, hơn nửa cơ thể cô trực tiếp bị treo ở ngoài xe.

Thân là một cô gái yếu đuối, nhưng Mặc Sở có một trái tim đã phải vật lộn trong tận thế suốt sáu năm.

Cô nhanh chóng dùng tay còn lại nắm lấy nóc xe, làm cho cơ thể dừng trượt xuống.

Sau đó, cô chống trên nóc xe mạnh mẽ mượn sức lực đem cơ thể của Lệ Trầm đang bị thây ma bao vây nâng lên.

Lúc này, cả người Lệ Trầm toàn là máu, trong nháy mắt bị bắt được, anh đột nhiên mở mắt ra, biểu cảm dao động trong chốc lát rồi gắt gao nhìn cô chằm chằm, đôi mắt đen u ám như vực sâu.

Mặc Sở nhìn đôi mắt ấy, chợt nhớ tới ánh mắt của Lệ Trầm nhìn mình trước khi chết.

Sâu thẳm, ngột ngạt, như thể những cơn bão bất tận đang ập đến, rồi dần trở nên lắng đọng.

Trái tim Mặc Sở như bị ai đó khoét ra một lỗ, những cơn gió lạnh băng không ngừng thổi vào trái tim cô, khiến cho nó trở thành một tảng băng, đau đớn không chịu nổi.

Cô biết ở kiếp trước, cho dù anh bị rơi vào một đám thây ma, bị chúng nó cắn xé, hay tất cả mọi người đều cho rằng anh nhất định sẽ chết, nhưng cuối cùng anh vẫn sống sót, trở thành một tồn tại đáng sợ nhất trên thế giới này.

Không ai biết anh làm thế nào để sống sót và đã phải trải qua những gì trong khoảng thời gian đó, nhưng thật bất ngờ là anh vẫn còn sống.

Anh sẽ không chết, nhưng điều đó không có nghĩa là Mặc Sở có thể thờ ơ đối mặt với Lệ Trầm cả người toàn là máu.

Cô bỗng nhiên quay đầu lại, hét lớn: "Còn thất thần cái gì! Mau tới giúp đỡ!"

Từ lúc Lệ Trầm bị đẩy ngã xuống cho đến khi Mặc Sở túm lấy anh, tất cả chỉ diễn ra trong tích tắc, mọi người như bừng tỉnh lại từ trong giấc mộng, nhưng hầu hết mọi người đều kinh ngạc nhìn Sở Minh, người đã đẩy Lệ Trầm xuống, không hề di chuyển, trong khi đó một số ít người bước lên phía trước theo bản năng.

Ngay khi có người bước tới, liền nghe thấy giọng nói tàn nhẫn của Sở Minh: "Tôi xem ai dám giúp."

Tất cả mọi người sững lại.

Có người vội lùi lại giống như gặp ôn dịch, có người do dự một lát rồi quay người nhắm mắt lại.

Bọn họ có thể do dự nhưng Mặc Sở thì không thể.

Cô thậm chí còn không nhìn Sở Minh một cái, bám chặt nóc xe, sử dụng phương thức mà một người có siêu năng lực ở đời trước dạy cho cô rồi bắt đầu dùng sức.

Sau lưng cô, Sở Minh biểu cảm âm trầm nhìn cô, nét mặt xen lẫn sự thù địch và ghen ghét.

Mặc Sở dường như không hề nhận thấy bất cứ điều gì, cô dùng sức giữ chặt Lệ Trầm.

Ngay sau đó, cô nghe thấy giọng nói khàn khàn của Lệ Trầm: "Nắm chặt lấy tôi."

Mặc Sở giật mình, theo bản năng mà dùng sức nắm chặt tay anh, ngay sau đó, cô ở trên không trung nhìn thấy Lệ Trầm dùng sức rút hai chân mình ra khỏi đám thây ma, Mặc Sở nhân cơ hội đó mà dùng sức trực tiếp kéo anh lên nóc xe.

Không đến mười giây, cả người Lệ Trầm đã be bét máu, khi bị túm lên nóc xe, anh dường như đã tiêu hao hết sức lực, mắt thấy sắp ngã sang một bên.

Những người đang ngồi ở phương hướng anh ngã xuống nhanh chóng tản ra, Mặc Sở vội vàng đưa tay đỡ lấy anh, để anh dựa vào vai mình.

Lúc này, trước mặt bọn họ có một con đường đã được đả thông, xe của bọn họ giống như mũi tên mà lao nhanh ra ngoài, ném bọn thây ma ra phía sau, nhưng không có ai vui mừng, toàn bộ nóc xe cực kì yên tĩnh.

Mặc Sở đến đôi mắt của không nâng, cô vươn tay, trên tay ngưng tụ ra một tia sáng màu lam nhỏ, ôn nhu mà ấm áp, cô từng chút một chữa trị những vết thương nhỏ trên người Lệ Trầm.

Lệ Trầm nhắm mắt lại, không biết có phải hôn mê hay không, nhưng hô hấp tương đối ổn định.

Mặc Sở liền thở vào nhẹ nhõm.

Sau đó, cô nghe thấy Sở Minh dùng ngữ khí hung ác nói: "Cô tại sao lại muốn đem anh ta cứu lên? Anh ta đã bị thây ma cắn, có khả năng sẽ chết hoặc bị biến thành thây ma."

Giọng nói hung ác của hắn ta văng lên.

Mặc Sở bình tĩnh ngẩng đầu nhìn hắn ta, nói: "Vậy tại sao anh lại đẩy Lệ Trầm xuống?"

Khi Mặc Sở hỏi ra câu này, nét mặt của Sở Minh liền trở lên vặn vẹo.

Hắn ta cười lạnh nói: "Tôi đẩy anh ta thì thế nào? Anh ta bây giờ đã là một người vô dụng, mấy người vẫn đứng ra bảo vệ anh ta." Nói xong, hắn ta đảo mắt nhìn qua mọi người.

Không ai dám nhìn hắn ta, hắn ta liếc mắt tới đâu, tất cả mọi người đều im lặng cúi đầu, không biết có phải vì sợ hãi hay chột dạ.

Cuối cùng hắn ta nhìn về phía Mặc Sở: "Cho nên, A Sở, cô cũng sẽ không làm tôi thất vọng đúng không?"

Mặc Sở hững hờ nhìn hắn ta, không nói một lời, nhưng trong lòng lại rất rõ ràng, kí ức đời trước cô cố quên đi lại bắt đầu hiện lên.

Khi mới bắt đầu tận thế, tất cả bọn họ đều đang ở trong một phòng tập thể dục leo núi, hầu hết mọi người bên trong đều là khách du lịch hoặc nhân viên, cô và Tần Tuyết là sinh viên đại đến tham gia náo nhiệt, còn Lệ Trầm và Sở Minh là anh em tốt của nhau.

Lúc các cô tới, hai người họ đang thi đấu giao hữu, Lệ Trầm dẫn đầu bỏ xa phía sau.

Sau đó tận thế đến, những người xung quanh bọn họ bất ngờ biến thành quái vật đi cắn người, trước khi kịp phản ứng có rất nhiều người bị người bên cạnh cắn chết.

Khi đó, Lệ Trầm là người phản ứng nhanh nhất, anh đem những người còn sống sót chạy ra khỏi phòng tập thể dục leo núi.

Có thể nói, từ khi bắt đầu tận thế, tất cả mọi người đều được anh cứu.

Vì vậy, Lệ Trầm gần như tương đương với đội trưởng, tất cả mọi người đều có trật tự dưới sự chỉ huy của anh.

Nhưng bắt đầu kể từ hai ngày trước, mọi thứ đã thay đổi một cách vi diệu.

Hai ngày trước, Mặc Sở và Sở Minh lần lượt xuất hiện các triệu chứng sốt, cuối cùng Mặc Sở đã thức tỉnh siêu năng lực điều trị, Sở Minh đã thức tỉnh siêu năng lực "quấn quanh".

Siêu năng lực điều trị của Mặc Sở còn rất yếu, cho tới nay cũng chỉ có thể điều trị những vết thương nhỏ do dao gây ra, những miệng vết thương hơi lớn một chút cô cũng chỉ có thể bó tay, huống chi là siêu năng lực điều trị mà mọi người tưởng tượng có thể chữa khỏi virus thây ma.

Tất cả mọi người đều vô cùng thất vọng, thậm chí có người còn cảm thấy Mặc Sở thức tỉnh một siêng năng lực vô dụng.

Khi đó, Lệ Trầm là người duy nhất an ủi Mặc Sở, anh nói rằng tất cả sức mạnh đều rất yếu khi nó mới hình thành.

Trên thực tế, những gì Lệ Trầm nói đều đúng. Ở đời trước, người có siêu năng lực điều trị bởi vì không năng lực chữa khỏi virus thây ma, hơn nữa siêu năng lực được điều trị còn yếu ở giai đoạn đầu, khi tận thế mới bắt đầu thì vật tư y tế còn nhiều nên siêu năng lực điều trị bị coi là siêu năng lực vô dụng.

Hơn nữa bọn họ còn thiếu thủ đoạn tấn công nên có rất ít đoàn đội người có siêu năng lực nguyện ý cho họ gia nhập, lúc gặp nguy hiểm họ cũng là người dễ bị giết chết nhất, rất khó lấy được tài nguyên và cũng khó thăng cấp.

Mãi cho đến năm thứ ba của tận thế, người có siêu năng lực điều trị đầu tiên đột phá lên cấp ba đầu mới có khả năng ngăn chặn virus thây ma, lúc này người có siêu năng lực điều trị mới được mọi người coi trọng, các tiểu đội đặc công sôi nổi bắt đầu đào tạo người có siêu năng lực điều trị.

Tuy nhiên, có rất nhiều người có siêu năng lực điều trị đã chết trong vài năm đầu tiên, vào thời điểm đó, có rất ít người có siêu năng lực điều trị.

Sau đó, Mặc Sở có siêu năng lực vô dụng mới bắt đầu được tôn vinh là bác sĩ Mặc.

Mãi về sau cô mới phát hiện, siêu năng lực điều trị của cô khá đặc biệt.

Nhưng hiện tại, siêu năng lực điều trị ở trong mắt mọi người là một siêu năng lực vô dụng.

Vì vậy, Sở Minh, người cùng cô thức tỉnh siêu năng lực, nhưng lại vì thức tỉnh siêng năng lực có tính công kích nên địa vị đặc biệt hơn.

Sở Minh lợi dụng địa vị đặc biệt của mình mà bắt đầu ngầm công khai tranh đạo quyền lãnh đạo với Lệ Trầm, nhưng mỗi lần hắn ta bùng lên luôn bị Lệ Trầm nhẹ nhàng cản trở.

Mọi người đều biết rõ Sở Minh trong tối ngoài sáng nhắm vào Lệ Trầm, nhưng mọi người không biết tại sao cặp anh em từng rất thân thiết nay lại đối chọi gay gắt với nhau sau khi một trong hai người thức tỉnh siêu năng lực.

Hơn nữa, không ai nghĩ rằng hắn ta sẽ tàn nhẫn đến mức này.

Tận thế vừa mới bắt đầu, mọi người vẫn còn giữ lại những suy nghĩ trước khi tận thế xảy ra, nhưng có một số người lại vì quyền lực mà không từ thủ đoạn.

Những ký ức này vừa hiện lên, Mặc Sở mới ý thức được, những ký ức cô cố lãng quên đi nhưng thật ra cô vẫn nhớ rất rõ.

Còn Sở Minh trước mặt vẫn đang mỉm cười nhìn cô một cách chắc chắn, như thế đang chờ đợi câu trả lời của cô.

Rốt cuộc, trong ấn tượng của bọn họ, cô đã từng là người hiền lành có chút yếu đuối, cô sẽ không vì một người không liên quan đến mình mà đứng lên chống lại.

Cô nâng bả vai của Lệ Trầm, nhìn bốn phía xung quanh.

Những người đối diện với cô đều xấu hổ cúi đầu, khi cô nhìn qua Tần Tuyết thì cô ta liền vội vàng lùi về sau hai bước, như thể sợ dính dáng đến cô.

Những người này đều là người từng được Lệ Trầm cứu.

Mặc Sở đã từng là một trong số họ.

Nhưng bây giờ, cô không muốn quay lại con đường mà cô đã từng đi trong quá khứ, cô không muốn làm những điều mà cô hối hận nữa.

Cuối cùng cô nhìn về phía Sở Minh, từng câu từng chữ nói: "Anh có thể không một lý do mà giết bạn mình, vậy trong tương lai anh cũng có thể vì một lý do nào đó mà giết chúng tôi."

Ngay lập tức biểu cảm của Sở Minh trở lên vô cùng khó coi, không cam lòng và ghen ghét, xấu xí tựa như một ác quỷ.

Mà những người khác sau khi nghe lời nói của Mặc Sở liền trở lên bất an.

Họ chưa từng nghĩ về điều đó hoặc không dám nghĩ về điều đó, nhưng Mặc Sở lại phá vỡ nó.

Mặc Sở nói cũng không sai, bởi vì trong tương lai không xa, hắn ta đã đẩy ai đó ra tránh đao, khi đó tình nhân Tần Tuyết của hắn ta đã chết thảm dưới móng vuốt của thây ma.

Hắn ta chính là người mà Tần Tuyết đã bám lấy, cũng là người luôn mơ ước Mặc Sở sau khi Lệ Trầm rời đi, nhưng lần này, Mặc Sở không muốn dây vào người đàn ông và người phụ nữ có tâm lý vặn vẹo này.

Cô nhìn về phía Tần Tuyết, cô ta nhanh chóng lùi ra sau.

Cô ngoảnh mặt đi, nhìn mọi người xung quanh rồi nói: "Tôi muốn mang Lệ Trầm rời đi, một trong các người phải đi cùng."

Không ai đáp lại, nhưng đó là điều nằm trong dự đoán của Mặc Sở.

Cô cắn răng cõng Lệ Trầm lên, định nhảy ra khỏi xe. truyện được dịch bởi app t y t

Phía sau cô, Sở Minh cười lạnh một tiếng, nói: "Mặc Sở, cô cùng với siêu năng lực điều trị vô dụng của mình lại còn đem theo một tên tàn phế bị thây ma cắn, cô cho rằng có thể sống sót được bao lâu? Cô cho rằng mình sẽ phải chết trên tay thây ma nên thà rằng chết trên tay Lệ Trầm tốt hơn sao?"

Hắn ta cười một tiếng, hơi giống thần kinh nói: "Hiện tại cô đem Lệ Trầm ném xuống, từ nay về sau đi theo tôi, tôi đảm bảo có thể cho cô một cuộc sống thật tốt!"

Mặc Sở nhẹ nhàng cười một tiếng.

Giọng cô kiên định lại bình tĩnh: "Tôi chắc chắn sẽ sống lâu hơn anh."

Cô ôm chặt Lệ Trầm, thấp giọng nói: "Lệ Trầm, chúng ta đi thôi!"

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp