Trưởng Thượng Tung Hoa

Chương 20: Pháo hoa


9 tháng

trướctiếp

Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT 

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Phương Thanh Chỉ tự nhận mình là người không tim không phổi, từ khi còn nhỏ cô đã gắn bó với cha mẹ, nhưng cha mẹ đều qua đời sớm. Sau đó ở nhờ nhà cậu mợ, đừng nói là lưu luyến, ngay cả con mình cậu mợ cũng không chăm sóc tốt, huống chi là một “người ngoài” như cô.

Từ nhỏ cô đã biết nhờ người không bằng nhờ mình, cũng rất ít khi cầu xin người khác.

Bấm ngón tay tính toán, lúc trước lựa chọn cầu xin Trần Tu Trạch giúp đỡ, đã là khoảnh khắc hiếm hoi cô có thể hạ thấp lòng tự trọng của mình.

Sau đó trở thành tình huống như bây giờ.

Đừng nói ban đêm như thế nào, ban ngày Trần Tu Trạch vẫn là phong độ nho nhã, sẽ không trêu chọc cô gọi cô bằng những xưng hô kia, lúc lên máy bay, cũng nắm tay cô, để cô đi ở phía trước, giống như lo lắng cô sẽ ngã.

Phương Thanh Chỉ trở về Hồng Kông.

Mới đầu còn thường xuyên gặp ác mộng, mơ thấy Trần Tu Trạch một thân toàn máu quất người khác, roi da nhúng nước, mặt không chút thay đổi vung lên một cái, da tróc thịt bong. Sau đó đột nhiên mơ thấy người bị đánh lại là chính mình, trong mắt tất cả đều là màu đen không thể nhìn thấu.

Những cơn ác mộng này quấy rầy cô hai ngày, nhưng Trần Tu Trạch vẫn đối xử với cô dịu dàng như cũ, lại sai người nấu canh an thần dược cho cô uống, uống được vài ngày, dần dần, cô không còn nằm mơ nữa.

Không bao lâu sau, lại đến ngày quay lại trường, bệnh tình của giáo viên dần khỏi hẳn, tinh thần vẫn tràn đầy sức sống giảng bài cho bọn họ. Sổ tay Phương Thanh Chỉ ghi chép được vài trang, cho đến khi nghỉ lễ, vẫn không thấy đàn anh đâu.

Mấy ngày nay cô nghe được tiếng thở dài của giáo viên, nói mấy ngày nay Lương Kỳ Tụng không đến lớp, có người gặp anh ta ở sòng bạc bên Ma Cao. Hai chữ “cờ bạc” là bất khả xâm phạm, nhẹ thì đe dọa tống tiền, nặng thì nhà tan cửa nát. Không ai có thể ngờ rằng anh ta lại đến một nơi như sòng bạc, cha mẹ anh ta cũng gấp đến độ nổi giận, mượn người trông coi cửa hàng bánh, hai vợ chồng cùng nhau tới Ma Cao lôi con trai về.

Phương Thanh Chỉ tâm tư nặng nề.

Khi đó Lương Kỳ Tụng nói muốn ngày ngày chặn cô, vừa lúc Trần Tu Trạch muốn đi Kuala Lumpur, Phương Thanh Chỉ liền cùng anh rời đi. Sau khi trở về, Phương Thanh Chỉ cảm thấy may mắn vì Lương Kỳ Tụng không kiên trì tới cửa nữa, giờ phút này nghe nói đối phương lại dính tới cờ bạc, chút vui mừng kia cũng hóa thành nặng nề.

Vì sao phải nói cô tự cam chịu sa đọa?

Trong mắt Phương Thanh Chỉ, đánh bạc chẳng phải cũng tự cam chịu sa đọa sao.

Phương Thanh Chỉ không thể làm gì cả, nếu nói cô thực sự có thể giúp đỡ bên kia thì như thế nào?

Ước chừng chỉ có thể thay anh ta thắp một nén hương, cầu mong anh ta sẽ sớm tỉnh táo, trở lại trường học.

Trong lòng cô tự có cân nhắc, sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng mình có thể khuyên anh ta trở về. Bây giờ cô cũng giống như bồ tát bùn, qua sông còn không cứu được mình, làm sao cứu được người khác đây.

Phương Thanh Chỉ cũng không hiểu, Lương Kỳ Tụng là người thông minh như vậy. Anh ta vốn nên có một tương lai tươi sáng, thật sự không nên vì

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp