Trưởng Thượng Tung Hoa

Chương 17: Tội lỗi


9 tháng

trướctiếp

Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT 

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Phương Thanh Chỉ thật sự không biết.

A Hiền sắp phát điên luôn rồi, anh ấy yêu cầu tài xế dừng xe, hai tay ôm đầu, không thể tin nổi nói: “Vậy chị có biết năm nay đại ca bao nhiêu tuổi rồi không?”

Những anh em lúc trước đi theo Trần Tu Trạch vào sinh ra tử, hiện giờ chỉ còn được vài người. A Hiền là một trong những người may mắn, trước đây đều gọi Trần Tu Trạch một tiếng đại ca, nhưng sau khi Phương Thanh Chỉ xuất hiện, Trần Tu Trạch sợ làm cô sợ nên mới cố ý dặn dò, bảo các anh em gọi anh là ngài, như vậy nghe có vẻ văn minh hơn.

Văn minh, Trần Tu Trạch không chỉ yêu cầu chính mình, mà còn yêu cầu những người đi theo anh.

A Hiền làm “người văn minh” cũng đã khá lâu rồi, anh ấy vốn chỉ biết vài chữ, có thể nhìn, nhưng không biết viết. Cũng là Trần Tu Trạch dạy bọn họ, phải viết chữ như thế nào, không cần viết đẹp, chỉ cần ngang dọc thẳng hàng, sau này có ký tên hay để lại lời nhắn cũng không có gì phải xấu hổ.

Sự thật chứng minh, đi theo Trần Tu Trạch là lựa chọn đúng đắn.

Năm đó những người không đi theo Trần Tu Trạch, hiện tại vẫn phải lăn lộn từng ngày, thành tro tàn lẫn lộn trong lò đốt thi thể, hoặc là bị nhốt trong đồn cảnh sát, ngồi xổm ngày này qua ngày khác.

Lầm đường lạc lối, số người có thể dứt khoát bước chân vào con đường chân chính như Trần Tu Trạch là rất ít.

Mọi người đều biết sẽ luôn luôn có một ngày thanh toán, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian, có thể nhanh chân lên bờ rửa sạch tội trước khi thanh toán, là ước mơ của biết bao nhiêu người.

Huống chi, Trần Tu Trạch dù sao cũng không phải là người bị lợi ích điều khiển, quê nội anh ở Uy Hải Vệ, từng trở thành thuộc địa của người Anh, thế hệ của ông nội bị bắt ép đến làm việc. Hơn nữa em trai thứ hai Trần Khải Quang...

Gái gú, cờ bạc, ma túy, ba loại này, anh tuyệt đối không đụng vào.

Ngay cả những người đi theo anh, vốn còn có một tật xấu nhỏ là đánh bạc, cũng bị sửa sạch.

Ai lại không biết Trần Tu Trạch căm ghét những thứ này nhất.

Có thể tưởng tượng được A Hiền kính trọng Trần Tu Trạch đến mức nào, trong mắt A Hiền, anh đâu chỉ là gần bùn mà không tanh mùi bùn, không chỉ không bị vấy bẩn, còn vớt được đám người bùn nhão như bọn họ lên, giúp bọn họ trong sạch lên bờ.

Vì vậy, A Hiền càng không thể hiểu được, anh ấy như phát điên: “Chị có biết năm nay ngài ấy bao nhiêu tuổi rồi không?”

Phương Thanh Chỉ: “Chưa đầy 30 tuổi, phải không?”

Tuy rằng Trần Tu Trạch làm việc lão luyện, nhưng khóe mắt không hề có nếp nhăn, làn da cũng rất khỏe đẹp.

A Hiền mặt không chút thay đổi: “Chị Phương à, ngài ấy lớn hơn cô tám tuổi đấy.”

Phương Thanh Chỉ lẩm bẩm: “Khi ngài ấy bắt đầu đi học, tôi còn chưa sinh ra.”

“Đây không phải là trọng điểm, chị Phương, xin đừng đùa với tôi, chị hoàn toàn không ý thức được chuyện này nghiêm trọng đến mức nào sao?” A Hiền đè nén cảm xúc, muốn lên án nhưng lại ngại thể diện Trần Tu Trạch, chỉ thấy đau lòng vô cùng: “Chị Phương, chị làm bạn gái như vậy mà được à?”

Phương Thanh Chỉ không nói gì, cô chỉ nhớ lại chuyện đã xảy ra hôm nay. Khó trách sáng nay Trần Tu Trạch lại ở nhà, khó trách tâm trạng của anh nhìn có

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp