Trổ Hoa

Chương 7: Đi qua quảng trường Phỉ Thúy


9 tháng


1

Đúng vào ngày sinh nhật 25 tuổi, Vạn Sâm La phát hiện một chiếc hộp trên bàn làm việc trong chính phòng làm việc của mình. Bên trong là một chiếc vòng cổ ngọc bích, bề mặt nhẵn bóng gợn sóng lăn tăn, như là ẩn chứa cả một đại dương.
Nó tự dưng xuất hiện, Sâm La hỏi tất cả những người trong phòng làm việc, không có bất kỳ người nào biết là khi nào, là như thế nào, hoặc là người nào đặt ở chỗ đó.
Mấy ngày sau, buổi độc tấu đàn violon của Sâm La đã kết thúc, phóng viên như nước thủy triều lũ lượt kéo đến. Sau khi ánh đèn sân khấu lóe lên, đám người nối đuôi nhau rời đi. Trong góc tối đằng kia, có một người con trai đứng lên. Anh hạ thấp vành mũ xuống, để lại một bó hoa ôm trong ngực trên ghế ngồi.
Sâm La cho rằng chẳng qua đây là ảo giác của mình, cho đến khi cuộc phỏng vấn kết thúc, cô khăng khăng muốn đến khán phòng nhìn một cái. Một bó hoa xa cúc màu xanh da trời lẳng lặng nằm yên ở chỗ ấy, lúc cô cầm lên cánh hoa co rúm lại rung rinh, giống như mới hái từ trong gió.
Là Trần Lạc, anh đã tới.
Sâm La ôm chặt bó hoa chạy như điên ra ngoài, bên ngoài khán phòng là quảng trường Phỉ Thúy với ánh đèn sáng rực rỡ. Cô đi lướt qua vô số người, vội vàng lảo đảo phân biệt gương mặt Trần Lạc trong những khuôn mặt thoáng qua đó, nhưng mà không thu hoạch được gì.
Cô đứng ở giữa đám người, gọi một cuộc điện thoại cho bố, nghẹn ngào, gần không thành tiếng: "Bố, anh ấy không có lừa con."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play