"Em nói cái gì?" Sở Diệu
choáng váng, vốn có một bụng lời nói, nhưng nhìn mắt Vân Khuynh lại hoàn toàn
quên mất, trong đầu chỉ có câu Vân Khuynh nói "Thử xem".
"Em nói, Sở Diệu, chúng ta hẹn hò
đi." Vân Khuynh ngẩng đầu cười nhìn anh, cô cảm thấy, có lẽ cả đời này
cũng sẽ không có người nào để ý cô hơn Sở Diệu, sẽ không bao giờ có người cùng
cô ngắm sao, sẽ không bao giờ có người vì cô mà tự mình học nấu ăn, cả đời này,
có một người như thế này là đủ rồi.
Nếu tâm ý tương thông với nhau, vậy cho
đối phương một cơ hội đi, đừng lưu lại tiếc nuối.
"Em đồng ý?" Sở Diệu mừng rỡ
nhiệt huyết xông thẳng vào ót, đem đầu óc đều đụng đến ong ong, lần đầu tiên,
không phải bị tức giận, là bị cao hứng.
Một niềm vui bất ngờ bao trùm lấy anh,
một niềm vui chưa từng có.
Anh đã chuẩn bị sẵn sàng tác chiến lâu
dài, nhưng hiện tại Vân Khuynh đồng ý, đồng ý.
"Thật, anh không vui à?" Vân
Khuynh nháy mắt mấy cái, cố ý trêu chọc anh.
"Vui, rất vui." Sở Diệu ôm
lấy cô, cười tươi, đã lâu không có thoải mái cư� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.